Thấy vẻ mặt đắc ý của Ngô Khắc Minh, trái tim Hứa Trăn bỗng nhiên siết thật chặt.Hứa… Chân? Tại sao lại cứ là cái tên này?Mặc dù không phải là một chữ, nhưng âm đọc hai chữ này hoàn toàn giống hệt nhau! (Trăn 臻 và Chân 真 trong tiếng Trung đều phát âm là Zhen)Rõ ràng mình thay thế Hứa Trí Viễn diễn màn kịch này, nhưng ai ngờ quanh co lòng vòng, cái tên “Hứa Chân” lại thay thế cho “Hứa Trí Viễn”, trở thành nghệ danh mới của ngôi sao nhí đã hết thời này.Hứa Chân, có lẽ là sự thật.
(Ở đây tác giả chơi chữ, “có lẽ là sự thật” tiếng Trung viết là “许是真的” – hứa thị chân đích)Cái tên nghe thật quái dị.Rốt cuộc ai mới là thật, ai mới là giả?Trong sâu xa, dường như đang có một sức mạnh bí ẩn nào đó đẩy mình đi theo hướng nào đó.Hứa Trăn bỗng dưng cảm thấy nổi da gà.…Cùng lúc đó, sắc mặt Thiệu Mộng Hoa đã đen thui như nhọ nồi.Ngô Khắc Minh chẳng những chọn Hứa Trí Viễn đóng bộ phim này mà còn đổi tên cho cậu ta!Chữ “Chân” vô cùng đơn giản này thực tế lại không hề đơn giản như mặt ngoài!Với tư cách là một người đã lăn lộn trong showbiz nhiều năm, Thiệu Mộng Hoa biết rõ có một vài ông lớn cực kỳ thích đặt nghệ danh cho người mới để thể hiện sự yêu thích của mình dành cho họ.
Ví dụ như ảnh đế Giang Duy, nghệ danh của hắn chính là do Ngô Khắc Minh đặt tên.Từ sau lần đó, Giang Duy gần như trở thành ngự dụng diễn viên của Ngô Khắc Minh.
Hai người từng hợp tác không dưới mười bộ phim và điện ảnh.Mà hôm nay, Ngô Khắc Minh lại đặt tên cho Hứa Trí Viễn…Thế nghĩa là sao? Chẳng lẽ là muốn nâng đỡ cậu ta? Chẳng lẽ người trẻ tuổi này sẽ trở thành “Giang Duy” kế tiếp?Thiệu Mộng Hoa càng nghĩ càng phiền lòng, sắc mặt tối tăm đến mức gần như sắp nhỏ ra mực nước.Sao mình lại xui xẻo thế cơ chứ! Sao lại cứ phải giành miếng cơm với tên oan gia Hứa Trí Viễn này?Nếu không như vậy thì sao Ngô Khắc Minh có thể đích thân tới trường quay xem casting một vai diễn nhỏ bé như Tuyết Trúc? Vậy thì làm gì có chuyện đặt tên nữa!Đinh Tuyết Tùng và Hứa Trí Viễn tuổi tác tương đương, khí chất tương tự, thực lực ngang ngửa.
Có thể đoán được về sau bất kể là đóng phim, đại ngôn hay là gameshow, hai người chắc chắn sẽ liên tục gặp phải nhau.Tài nguyên xịn chỉ có một ít, tương lai của Đinh Tuyết Tùng có thêm một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ thế này, quả thực là tai họa trời giáng.Thiệu Mộng Hoa chỉ hận không thể tự cho mình một cái tát.…Sau khi casting xong, đạo diễn Tô Văn Bân nói sơ qua về kế hoạch đóng phim kế tiếp cho Hứa Trăn, sau đó thả hắn rời đi.Buổi chiều đoàn làm phim còn có nhiệm vụ khác.
Ngày mai vai diễn Tuyết Trúc mới chính thức quay phim.Khách sạn ở trọ của đám người Hứa Trăn ở nội thành thành phố Kim Ô, cách Hoành Châu ảnh thị thành khoảng nửa tiếng đi xe.
Kiều Phong cố ý chọn khách sạn xa xôi như thế là để tránh cách gần ảnh thị thành, lỡ gặp phải người quen thì thân phận của Hứa Trăn sẽ bại lộ.Trên đường trở về khách sạn, bầu không khí nặng nề lạ thường.Kiều Phong vẫn liếc nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Hứa Trăn, ngập ngừng muốn nói lại thôi.Mãi tới khi về đến khách sạn, hắn mới ra vẻ thần bí kéo Hứa Trăn vào phòng mình, dò hỏi: “Lúc nãy casting, cậu đã bắt chước cách diễn xuất của Đinh Tuyết Tùng hả?”Hứa Trăn gật đầu.Mặc dù Kiều Phong đã biết rõ chuyện này, nhưng khi nhận được câu trả lời khẳng định của đối phương, hắn vẫn không nhịn được trái tim run lên.Hắn hỏi tiếp: “Cậu chỉ cần xem một lần mà đã có thể bắt chước giống y xì đúc, sao cậu lại làm được điều đó?”Hứa Trăn khó hiểu đáp: “Tôi chỉ diễn theo y chang thôi.”Diễn theo y chang…Kiều Phong bị bốn chữ bâng quơ này chẹn họng suýt nữa tắc thở.Sau một lúc lâu, thấy vẻ mặt táo bón của hắn, Hứa Trăn kiên nhẫn giải thích thêm: “Trí nhớ của tôi tốt hơn người bình thường một chút.”Trí nhớ tốt…Kiều Phong lại bị chặn họng nói không nên lời.Đồng chí à, vấn đề ở đây là trí nhớ tốt hay kém hả?Diễn xuất không phải chỉ là một đoạn văn tự đơn thuần.
Từ lời thoại tới giọng điệu, đến động tác, rồi tới thần thái… Lượng tin tức nhiều tới mức khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.Hơn nữa cho dù có người có thể nhớ kỹ được những chi tiết này thì cũng không có nghĩa là người đó có thể tái hiện mọi chi tiết một cách hoàn hảo.
Vấn đề này đề cập tới khả năng khống chế thân thể, cách vận dụng dây thanh, khả năng quản ly biểu cảm gương mặt… Rất nhiều phương diện khác nhau.Chỉ nói hai ba câu thì không thể nói rõ ràng được.Kiều Phong khó chịu gãi đầu.Một lát sau, hắn quay sang nhìn Hứa Trăn, hỏi: “Phiền cậu cho tôi hỏi một chút, cậu có thể diễn thử một đoạn cho tôi được không?”Hứa Trăn hỏi: