Kiều Phong vừa kinh ngạc, đồng thời cũng vừa có chút ít hiểu biết về năng lực của Hứa Trăn.Nói thật lòng, chỉ xem một lần mà có thể bắt chước đến trình độ này, mặc dù rất lợi hại.
Tuy nhiên xét theo góc độ thực tế mà nói, thật ra đoạn biểu diễn vừa rồi của Hứa Trăn cũng không thể đánh giá là xuất sắc.Tuổi tác, thân thể, đặc thù ngoại hình của hắn đều chênh lệch quá lớn so với ông cụ trong phim.
Hơn nữa lúc bắt chước, hắn không biết cách điều chỉnh lại cho phù hợp mà trực tiếp rập khuôn 100%, điều đó dẫn tới việc đoạn diễn xuất của hắn thoạt nhìn rất quái dị, giống như con nít lén mặc quần áo của người lớn, không vừa người chút nào.Hơn nữa, Kiều Phong còn phát hiện thiên phú “sao chép” của Hứa Trăn còn bị lệch hướng.Hắn nắm bắt lời thoại và ánh mắt cực kỳ chính xác.
Nhất là lời thoại, giọng điệu, nhấn âm trầm bổng gần như đạt đến mức giống hệt bản gốc.
Nhưng so sánh với hai thứ này, xét về khả năng khống chế biểu cảm gương mặt và cử chỉ động tác thì hắn lại hơi kém cỏi.
Mô phỏng giống hệt lại có vẻ hơi máy móc.Sau khi phát hiện những khuyết điểm này, Kiều Phong chẳng những không thất vọng mà còn thở phào nhẹ nhõm.Quả nhiên Hứa Trăn chỉ là người thường có thiên phú xuất chúng mà thôi.Bây giờ ngẫm lại, hôm nay hắn có thể diễn xuất kinh diễm đến thế trước mặt Ngô Khắc Minh, thực ra cũng nhờ vào sự trùng hợp nhất định.
Trùng hợp là nhân vật Tuyết Trúc này chỉ việc đanh mặt, không cần quá nhiều biểu cảm, cũng trùng hợp là khí chất của Hứa Trăn rất giống Tuyết Trúc, không cần phải điều chỉnh thêm.Nhờ vào sự trùng hợp của nhiều nhân tố nên mới có màn trình diễn gần như hoàn hảo đó.Có điều cho dù chỉ là trùng hợp, cậu bé này vẫn là một khối ngọc thô đáng để mài giũa.Buổi sáng hôm nay Kiều Phong chỉ cần Hứa Trăn làm thế thân cho Hứa Trí Viễn.
Nhưng bây giờ, hắn lại nổi lòng yêu mến người tài, muốn ký hợp đồng với Hứa Trăn.Điều kiện ngoại hình tốt thế này, khả năng bắt chước hiếm thấy cỡ này, không làm diễn viên thì khác nào phí phạm của trời?Trời cho mà không nhận thì sẽ bị trách tội!“A Trăn à…” Nghĩ vậy, thái độ của Kiều Phong bỗng trở nên thân thiện, cười tủm tỉm nhìn Hứa Trăn, dò hỏi: “Tương lai cậu định làm nghề gì?”Nếu hắn nói còn chưa nghĩ ra thì mình sẽ thừa dịp này lừa gạt một trận! Thiếu niên 18 tuổi có mấy ai đã quy hoạch rõ ràng về cuộc đời của mình đâu!Ai ngờ nghe thấy câu hỏi này, Hứa Trăn lại không hề do dự nói: “Tôi dự định xuất gia.”Kiều Phong: “…”Gượm đã, cậu vừa nói gì cơ?Xuất gia á?“Xuất gia” là nghề nghiệp à?Hứa Trăn nói: “Hiệp hội quản lý Tam Đàn Đại Giới quy định phải tròn 20 tuổi mới được nhập giới.
Hiện giờ tôi đang học