42
Lam Linh đỡ Hà Trang đang ngồi bệt dưới đất dậy, rồi giữ lấy vai cô ta khuyên nhủ, trấn an.
“Đi, tụi mình đi về nói với giáo viên để họ cạn thiệp”
Hà Trang là người rất coi trọng danh tiếng, khi việc này bị lộ ra ngoài nhà trường sẽ công khai để các bạn học sinh khác lấy đấy làm gương.
Nếu như vậy thì có khác nào đang vùi dập hình tượng mà trước giờ cô ta cất công xây dựng đâu.
Hà Trang nhất quyết không nghe Lam Linh nói gì thêm, cô ta bất tay cô đã rồi lần nữa đẩy về phái đám người xấu.
“Không sao đâu, mày đưa tiền cho họ đi.
Có tiền là mọi việc được giải quyết mà.”
“Áa… hu… hu!”
Lời nói vừa rứt thì đám người mất kiên nhẫn kia đã không chịu được lao tới túm tóc của Hà Trang rồi giật ngược về phía sau.
Qua cuộc hội thoại của họ, cô cũng biết nôm na được chút tên tuổi.
Đây là nhóm chuyên cho vay nặng lãi trong trường.
Người cầm đầu tên Phương Vũ là con cái nhà giàu có, ba năm chị ta ở trường không năm nào học sinh được yên ổn.
Đến khi ra trường cũng không buông tha mà lập hội này để kiếm thêm chút lợi nhuận.
Mắt chị ta đỏ ngầu tức giận, trên tay còn phì phèo điếu vepa.
“Sao, có nợ không có trả à? Mày tin tao chặt một ngón tay của mày để trừ nợ không?”
Nỗi đau như xé toạc da đầu khiến cậu ta phải ôm lấy mớ tóc của mình mà gào khóc xin tha.
“Chị đừng đánh em mà, em trả… em trả”
Nhưng có vẻ như một lời nói dối khi lặp lại hai lần sẽ chẳng còn hiệu nghiệm.
Bà chị hút vape trừng mắt dọa đánh Hà Trang khiến cậu ra run rẫy cầm cập nhất thời bộc lộ bản tính ham sống sợ chết.
Ngón tay trỏ thẳng một đường chỉ về phía Lam Linh.
“Cậu ta có tiền, chị ơi nó đang mang rất nhiều tiền chị lại lấy của nó trừ nợ cho em đi.”
“Em không nói dối đâu, chị đừng đánh em.”
Ánh mắt rò xét từ từ hướng về phía cô, đám khói trắng cứ bay thành vòng nghi ngút trước mặt làm cô càng cảm thấy sợ hãi.
Thật bất ngờ mà, tôi vừa bị bạn thân đâm cho một nhát dao phải không?
Lam Linh thất vọng nhìn Hà Trang rồi lại nhìn đấm đô con trước mặt.
Thân gái như cô thì làm sao đánh lại chúng chứ.
Phương Vũ hất cằm ra lệnh đàn em đến xử lý Lam Linh, cô không còn cách nào khác buộc phải quay đầu bỏ chạy.
Nhưng mới chạy chưa được hai bước thì đã bị chúng xách lên rồi đưa về chỗ cũ.
Sức chúng khỏe đến mức dù cho Lam Linh có vùng vằng đến mấy cũng vô dụng.
“Bỏ ra, tôi không có tiền.”
“Nói dối, rõ ràng mày mang tiền, mau đưa cho họ đi.”
“Mày…!”
Gương mặt Hà Trang lúc này chẳng khác gì quỷ đói dưới địa ngục.
Tóc tai bê bết, người ngợi bẩn thỉu, đôi mắt ngoan hiền ngày nào đã như vết mực bị nước rửa trôi.
“Lục quần áo nó đi.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Mèo Con Hôm Nay Muốn Yêu Rồi
2.
Say Tình
3.
Tình Một Đêm Cùng Anh Rể
4.
Rung Động Vì Tần Tiên Sinh
=====================================
“Cút ra, đựng có đụng vào người tôi.” Cô gần như hét lên.
Nhưng có vẻ như đám đô con chỉ coi lời nói đấy như tiếng muỗi kêu vo ve mà thôi.
Người giữ tay người giữ cổ, kẻ thì lục quần áo, căn bản người cô có bao nhiêu tiền cũng bị lôi ra hết.
Nhưng nhiêu đấy tiền vẫn chưa đủ, mấy tên con trai hư hỏng háo sắc đã nghi ngờ cô giấu ở nhưng nơi khác kín đáo hơn.
Trong áo ngực chẳng hạn!
Chúng đánh mắt ra hiệu cho nhau nhưng rồi hành động đấy bị ngưng lại do sự suất hiện của Khả Hân.
“BỎ MẤY CÁI TAY BẨN THỈU ĐẤY RA.”
Khả Hân vừa quát vừa chửi