Jungkook mấy ngày hôm nay đi tìm việc làm rất khó khăn bởi vì em chưa lấy bằng cấp ba nên không nơi nào nhận em làm cả. Mà tiêu chuẩn nhận việc bây giờ cơ bản nhất phải có bằng cấp ba. Jungkook đi hết chỗ này tới chỗ khác tìm việc, phục vụ, bưng bê hay rửa bát cũng được miễn là em có việc làm trang trải qua ngày là được rồi. Ngay cái lúc em có ý định muốn bỏ cuộc thì may sao được nhận làm một nhân viên phục vụ tại quán cà phê "Je vous aime" nổi tiếng.
Mấy ngày đầu đi làm nói chung cũng ổn. Ông chủ cũng rất tốt bụng, nhiệt tình chỉ bảo nên Jungkook rất nhanh quen với công việc mới. Khách ở đây lúc nào cũng đông, tần suất làm việc cũng nhiều nhưng được cái lương cao. Tuy hơi vất vả một chút nhưng Jungkook rất hài lòng với công việc mới này mà chính em cũng không đòi hỏi gì nhiều. Có việc làm là đã tốt lắm rồi !
"Quán hơi đông khách nên vất vả cho em quá !"
"Ây, không sao đâu ạ. "
" Đây là việc em nên làm mà, mãi em mới tìm được việc vất vả chút cũng không sao anh ạ !"
Ông chủ rất chu đáo, lại tốt bụng và hoà đồng không hề khó tính như em nghĩ.
Ở quán cà phê, Jungkook ngay từ khi mới đi làm ngày đầu tiên đã làm quen được với Hayoon một bạn nhân viên khác cũng làm trong quán. Tính tình thân thiện, dễ mến ban đầu cũng chính Hayoon là người chủ động tiếp cận, trò chuyện với em nên cả hai mới có thể quen biết được nhanh chóng như thế. Chứ đời nào một người như em lại dám mở lời làm quen với người ta trước được chứ.
"Này này Jungkook, tớ nhìn cậu giống ai trên TV lắm !"
"Ai là ai thế ?"
Hayoon nhìn Jungkook rồi tặc lưỡi, "Cậu giống chủ tịch Jeon."
"Chủ tịch Jeon là ai thế ?"
"Ông ấy nổi tiếng trong giới giải trí như thế, cậu không biết sao ?"
"Tớ không để ý lắm !", đúng là Jungkook chẳng bao giờ để ý gì cả, nhất là những vấn đề về giới giải trí nữa !
"Jeon Junghyun đó. Tớ thấy hai người có nét tương đồng nhau lắm như kiểu ông ta là bố ruột cậu vậy. "
"Nhìn mắt mũi miệng của cậu đều có nét hao hao giống ông ta !"
Jungkook cười ngại, "Làm gì có, tớ làm sao giống chủ tịch Jeon được. "
" Chắc là người giống người thôi chứ làm gì có chuyện bố tớ là người nổi tiếng vậy được. Nếu thế thì tốt quá rồi !", em nửa đùa nửa thật. Mặt ông ta thế nào em còn không biết, đến cái danh tiếng của ông ta em bây giờ mới hay nữa là.
Hayoon nghĩ sao mà nói em giống ông ta được với lại bây giờ hai, ba người có nét tương đồng nhau cũng là chuyện bình thường thôi mà !
Jungkook làm việc từ sáng sớm tới tận đêm muộn mới trở về phòng trọ. Cả ngày hôm nay chỉ có chạy vào rồi lại chạy ra, một phút nghỉ ngơi cũng không có. Em cảm thấy mình sắp rụng hết cả tay chân đến nơi rồi, đặt lưng nằm xuống mà sung sướng thoải mái như muốn bay lên thiên đàng vậy.
Jungkook đăm chiêu nhìn trần nhà, cũng đã qua mấy ngày không gặp Taehyung rồi không biết hắn đã đỡ bệnh hơn chưa. Hắn đã xuất viện chưa, hắn dạo này ra sao rồi, đã quên em hay chưa... Đây là lần đầu tiên Jungkook xa Taehyung lâu như thế. Bình thường ở lớp rời nhau có mấy giây thôi hắn đã nháo nhào lên đi tìm rồi. Giờ đã gần một tuần không gặp nói em không nhớ hắn chính là nói dối, kể cả là họ đã chia tay...
"Nhớ thì sao chứ, đó cũng chỉ là cảm xúc riêng của một kẻ tồi tệ thôi. "
" Mà đã là một kẻ tồi tệ thì không xứng đáng được yêu."
Đúng! Đối với Jungkook bản thân em là một kẻ vô cùng tồi tệ, không xứng đáng được quan tâm và thương yêu. Chính em đã suýt nữa thì đẩy Taehyung vào chỗ chết. Chính em đã mang lại toàn là khổ đau và bi thương cho hắn.
Jungkook lúc này cho dù có nhớ hắn đến phát điên thì em cũng không bao giờ có quyền khát cầu được quay trở lại trước kia. Bởi, em không xứng. Tất cả đều là vì ba từ không xứng đáng.
Mấy hôm nay Jongwo ngày nào cũng nhắn tin cho em hỏi em đang ở đâu, rồi gọi muốn nổ cả máy nhưng Jungkook không muốn gặp Jongwo. Không phải vì em giận cậu mà cũng là vì em thấy bản thân mình không xứng đáng, chỉ thế thôi !
---
"Taehyung anh chưa được khoẻ, đừng đi lại nhiều."
"Không cần quan tâm, lo nấu ăn đi.", hắn mở tủ lạnh lấy sữa tu một hơi.
"Em là người yêu anh, chẳng lẽ em không được quan tâm anh sao ?"
Taehyung day trán, hắn chấp nhận cùng Hanyoung tiến tới một quan hệ xa hơn cũng đã gần một tuần nay rồi nhưng hắn thấy cô vẫn hoàn toàn chẳng thể tốt hơn Jungkook như những gì cô đã nói. Và sự có mặt mỗi ngày của Hanyoung trong ngôi nhà này khiến Taehyung cảm thấy vô cùng phiền phức. Không lẽ giờ Taehyung phải dạy cô ta cách nói chuyện, đối đáp, hành xử giống Jungkook? Như thế thì may ra Hanyoung còn có một phần trăm cố gắng trong mắt hắn.
Hồi ấy Taehyung cằn nhằn, mắng mỏ Jungkookie em thể nào cũng xù lông lên rồi chửi lại, nó đáng yêu biết bao. Nhưng Hanyoung thì khác, cô thậm chí còn khóc và nhõng nhẽo với hắn nữa. Thực sự ở trong trường hợp ấy mà không ngứa mắt thì Taehyung chắc chắn là đã bị ai nhập rồi. Hanyoung còn chẳng biết hắn thích ăn gì, ghét ăn gì vậy mà cũng mạnh miệng nói sẽ chăm sóc cho hắn tốt hơn em đã từng làm.
Taehyung nói "Lắm chuyện", Hanyoung sẽ tủi thân đáp, "Anh đừng như vậy với em" chứ không hề giống Jungkook. Em xù lông rồi nhảy lên người hắn càu nhàu "Anh hết thương em rồi chứ gì ?"
Taehyung nói "Im miệng", Hanyoung sẽ im miệng thật và lủi thủi đi chỗ khác chứ không hề giống Jungkook, miệng em nói liến thoắng bên tai hắn không ngừng "Em không im đấy, thì sao nào ?"
Taehyung xưng mày, tao, Hanyoung sẽ vội nói "Anh đừng xưng hô như vậy, em thấy không quen" chứ không hề giống Jungkook. Em sẽ để mặc hắn gọi như vậy và đôi lúc làm nũng với hắn xưng anh, em.
Hanyoung hoàn toàn không giống Jungkook. Mà đương nhiên cũng không thể giống Jungkook và quan trọng là Hanyoung không