“Lần này Khang Bất Dịch ngay cả thi đấu cũng chẳng thèm, chứng tỏ người cậu ấy muốn đi cùng là Uyên Nhi, chứ không phải ai kia cho bản thân mình là giỏi đâu”
“Điều đó là tất nhiên rồi!”
Nhóm nữ sinh ba bốn người ngồi vây lại với nhau cố tình mỉa mai Điền Văn ngồi gần đó, Điền Văn kể từ lúc giành được chiến thắng liền trở thành tâm điểm bị chỉ trích, nghe không nổi nữa phải đứng lên đi đến chổ Du Uyên Nhi, áy náy bộc bạch: “Uyên Nhi, xin lỗi, việc tham gia vào chuyến hoạt động sắp tới, cậu có thể thay mình không?”
Du Uyên Nhi ngỡ ngàng nhìn sang Khang Bất Dịch, anh đã bỏ lỡ cuộc đua nên cho dù cô đồng ý cũng chẳng còn ý nghĩ, cô thật lòng từ chối trong cảm kích: “Thật ra... mình muốn tham gia vì Bất Dịch, nhưng cậu ấy không đi nữa nên mình cũng sẽ không đi nữa, cảm ơn cậu đã nhường mình, mình nghĩ là chuyến đi tới sẽ thích hợp với cậu hơn”
Điền Văn hơi cúi đầu, miễn cưỡng cất tiếng: “Cảm ơn cậu”
Sau khi Điền Văn rời khỏi, Du Uyên Nhi nhìn sang Khang Bất Dịch, trong lòng thầm nghĩ giá như Điền Văn nói sớm hơn một chút có lẽ đã không bỏ lỡ một cơ hội tốt, xem ra đây chính là số phận không cho cô cơ hội làm những việc lớn lao.
Buổi trưa trên bàn ăn Du Uyên Nhi không chú tâm vào việc ăn uống, bộ dạng lúc nào cũng ngẩn ra đầy suy tư, Khang Bất Dịch thực sự không hiểu chỉ là một chuyến đi vào rừng hai ngày một đêm lại khiến cô bận tâm đến thế này.
Đầu óc Khang Bất Dịch bỗng nhiên thông suốt, ở lại qua đêm trong rừng chắc chắn sẽ ngủ lều, nếu như mỗi lớp tự ngủ vậy có nghĩa là cùng nhau ngủ? Tưởng tượng đến đã đủ khiến Khang Bất Dịch hồi hộp, anh đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn sang Du Uyên Nhi, từ khi nào cô lại bạo dạn đến như vậy? Cũng không phải, tỏ tình anh trước mặt người khác cô cũng dám làm thì huống chi những chuyện này?
Trước khi bắt đầu giờ tập buổi chiều, Khang Bất Dịch chủ động đi tìm Hà Quân để nói chuyện, nếu để Du Uyên Nhi vì không làm được điều mình muốn đâm ra thất vọng như người mất hồn thế kia thì không đáng.
Hà Quân nghe xong lời đề nghị của Khang Bất Dịch có chút khó tin, ngay ngày đầu nhận lớp cũng đã nghe thầy hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm nhắn nhủ, nay Khang Bất Dịch lại đích thân hạ mình bày tỏ mong muốn chứng tỏ đều là vì Du Uyên Nhi.
“Được rồi, tôi sẽ bàn bạc lại, khi nào có đáp án sẽ báo em” Hà Quân tạm thời chấp nhận trước, mọi chuyện còn lại từ từ tính sau.
Kết thúc buổi luyện tập nửa ngày còn lại, Hà Quân gọi Khang Bất Dịch và Du Uyên Nhi đến văn phòng. Thầy cô khi nghe đến chuyện Khang Bất Dịch có ý định tham gia vào hoạt động sắp tới khiến ai cũng vui mừng, với cương vị là thầy cô đương nhiên sẽ mong muốn học sinh của mình từng ngày tốt hơn, nhất là đối với những người có quá khứ “lừng lẫy” như Khang Bất Dịch.
Tuy quy định đề ra mỗi lớp chỉ được cử một nam một nữ