Điền Văn ngồi xuống buộc dây giày, ngay khi Du Uyên Nhi xoay lưng bước đi ánh mắt cô ta trở nên giận dữ bật dậy lao đến đẩy Du Uyên Nhi xuống vực, không ngờ chính ngay lúc ấy một cú đá cực mạnh đạp vào eo Điền Văn khiến cô ta vừa đau đớn vừa mất thăng bằng ngã lăn xuống vực.
Nằm bên dưới, Điền Văn đã đoán được những ngày tháng sau này sẽ không còn bình yên với Khang Bất Dịch, chỉ còn một bước nữa đã có thể khiến Du Uyên Nhi bị thương cho hả tức, xui xẻo bị Khang Bất Dịch bắt tận tay còn bị anh đá đến mức này.
Khang Bất Dịch chẳng có lý do gì để động thủ với Điền Văn.
Du Uyên Nhi và Điền Văn cũng không hề có bất kỳ mâu thuẫn nào dẫn đến việc cô gái này ra tay với cô.
Theo như Du Uyên Nhi nghĩ, cô chẳng có gì để Điền Văn phải ghen tức, ngoại trừ việc cô có Khang Bất Dịch.
Những học sinh ở khu huấn luyện chỉ biết do Điền Văn ngã vực nên chuyến trải nghiệm thực tế bị hủy đột ngột, lý do thật sự không ai biết ngoài những người có mặt ở hiện trường và những chỉ huy âm thầm theo dõi.
Trên trước ngực những chỉ huy giám sát đều đeo một camera, theo trích xuất hành động dẫn đến tình huống bên bờ vực do Điền Văn tấn công trước, những chuyện liên quan đến Khang Bất Dịch đều không phải chuyện nhỏ, bên thầy cô trong trường quyết định hỏi ý kiến Điền Văn do cô ta đang là người bị thương, Điền Văn biết rõ động đến Khang Bất Dịch là đang tự tạo cho mình lối cụt, chỉ còn cách tự làm tự chịu.
Về phần Khang Bất Dịch, kể từ lúc trong rừng trở về anh tắm rửa xong liền trở về ký túc xá nằm trên giường, tuy không giận đến mức muốn tuyệt giao nhưng anh lại cố ý không nhận cuộc gọi hay trả lời tin nhắn của Du Uyên Nhi, anh phải cho cô một bài học để biết cảnh giác với những người xung quanh đối tốt với cô.
Du Uyên Nhi không nói cho Ái Ái và Trư Mỹ Nhân biết những chuyện đã xảy ra, nhất là với tính tình của Ái Ái chắc chắn sẽ làm ầm lên đến khi trả đũa được mới thôi. Trong sự việc này đôi bên cùng có lỗi, nếu Điền Văn không có ý định khiếu nại thuốc men thì Du Uyên Nhi nghĩ rằng cứ xem đây là một tai nạn ngoài ý muốn.
Có điều, Du Uyên Nhi làm thế nào cũng không xoa dịu được cơn giận của Khang Bất Dịch, từ đầu muốn tham gia vào hoạt động này là để anh cùng mọi người hợp tác, nhưng hợp tác chưa được bao nhiêu đã xảy ra chuyện lớn. Ngay lúc Điền Văn bị đẩy xuống vực, Du Uyên Nhi không hề biết cô mới chính là người bị hại nên mới cho rằng việc Khang Bất Dịch đẩy Điền Văn là anh đã thất hứa.
Du Uyên Nhi nằm trên giường, thở dài nhìn vào màn hình điện thoại chờ tin nhắn của Khang Bất Dịch. Cứ nghĩ đến đây rồi sẽ khiến mọi chuyện dần tốt hơn, nhưng không ngờ lại chuyện này kéo theo chuyện kia, đã vậy mối quan hệ của cả hai càng lúc càng có nhiều khoảng cách.
Du Uyên Nhi: Bất Dịch, xin lỗi, đáng lẽ ra lúc đó mình phải đợi rõ thực hư, chưa gì đã trách cậu, thật sự xin lỗi.
Gần năm phút sau...
Du Uyên Nhi: Bất Dịch, cậu giận sao? Mình biết sai rồi, từ giờ mình sẽ không tùy tiện nghi oan cậu.
Du Uyên Nhi: Bất Dịch, cậu ghét mình rồi sao?
Tin nhắn cuối cùng Du Uyên Nhi gửi Khang Bất Dịch chỉ ba chữ đã nói lên được tâm tư buồn bã của cô: Mình hiểu rồi.
Buổi trưa tại nhà ăn, khi ngồi vào bàn lại thiếu Du Uyên Nhi, Khang Bất Dịch lập tức lên tiếng hỏi: "Uyên Nhi đâu?"
"À... Uyên Nhi