Bàn tiệc mười người được đặt trước tại nhà hàng, nhân vật chính của bữa tiệc là Du Hiên Hạo. Với người khác là để chúc mừng Du Hiên Hạo về nước, với Du Uyên Nhi là để mắt tới anh để canh chừng.
Mười lăm phút đầu bữa ăn Du Uyên Nhi dán chặt tầm mắt lên Du Hiên Hạo ngồi cách cô bởi Ái Ái, quan sát thấy không có động tĩnh khác lạ mới có thể chuyên tâm quay lại việc ăn uống, nào ngờ cô vừa cúi đầu ăn thì bên tai đã vang lên tiếng Kiều An.
"Hiên Hạo, mình mời cậu một ly"
Trước lời mời của Kiều An, Du Hiên Hạo mỉm cười nâng ly rượu, giọng nói dịu dàng hơn hẳn: "Được"
Cụng ly, Du Hiên Hạo vừa nâng ly rượu lên gần miệng thì bất ngờ bị một đôi đũa chặn trên miệng ly, anh giật mình nhìn sang Du Uyên Nhi, tròng đen cô dồn về góc mắt nhắm vào anh.
Thấy phản ứng của Du Uyên Nhi, Kiều An bật cười yểu điệu, vờ bị tổn thương hỏi: "Uyên Nhi, chị chỉ muốn mời Hiên Hạo một ly thôi mà, em như vậy có phải không thích chị mới không cho anh em uống không?"
"Đúng đó bé nhỏ..."
"Ngồi im!"
Du Hiên Hạo vừa cẩn trọng lên tiếng thuận theo ý Kiều An lập tức bị Du Uyên Nhi lạnh mặt nạt cho một tiếng, anh không hề có ý trách móc, anh biết em gái anh đang bảo vệ anh, sợ anh lại bước vào con đường cũ.
Du Uyên Nhi đứng lên bước đến chổ Du Hiên Hạo, giật lấy ly rượu trong tay anh nhìn chằm chằm vào Kiều An với thái độ không kiêng dè, cô nhấn cơn giận xuống đáp trả: "Anh Hạo còn muốn lái xe, chị muốn uống thì tôi uống với chị"
Ngay khi Du Uyên Nhi vừa chạm môi vào miệng ly thì cùng lúc Khang Bất Dịch và Du Hiên Hạo ập đến, người giữ ly rượu người kéo cô trở về chổ.
Du Uyên Nhi bị Khang Bất Dịch lôi về chổ nhấn xuống, cô còn chưa hết phẫn nộ mẹ cô đã nghi hoặc cau mày cất tiếng hỏi: "Có chuyện gì rồi à?"
"Không ạ, cô ấy ăn tôm hấp bia nhiều quá nên say rồi" Khang Bất Dịch nhanh nhảu đáp.
Mặt mày Du Uyên Nhi nhăn nhó không cam tâm nhìn Khang Bất Dịch, anh lại vô cùng điềm thản trầm thấp giọng vừa đủ cô nghe thấy: "Đừng quậy nữa, mau ăn đi"
"Anh mình mua chuộc cậu rồi đúng không?" Du Uyên Nhi không vui hỏi.
"Ừm, bán cậu cho tôi với giá rẻ" Khang Bất Dịch nửa thật nửa đùa đáp.
Du Uyên Nhi buồn cười nhất thời quên chuyện nóng giận vừa nãy, tất cả sự tập trung trong phút chốc đều đổ dồn về Khang Bất Dịch. Qua một lúc mới sực nhớ đến Ái Ái cả buổi im lặng, cô vội quay qua phát hiện Ái Ái không giống như thường ngày.
Tính tình của Du Uyên Nhi và Ái Ái gần như đổi cho nhau, nhất là mỗi khi ở cùng một chổ với Du Hiên Hạo. Trước đây chưa biết đến chuyện tình cảm nam nữ nên không biết được phản ứng khi thích một người, giờ đây Du Uyên Nhi đã dễ dàng đoán được nguyên nhân khiến Ái Ái trở nên trầm lặng.
Buổi tối về nhà, Du Uyên Nhi nằm trên giường gọi điện cho Ái Ái, câu đầu tiên liền gợi ý vào vấn đề chính: “Ái Ái, cậu thấy anh trai mình thế nào, nếu cậu làm chị dâu mình thì sau này mỗi ngày chúng ta đều có thể cùng một nhà rồi”
Bên kia đầu dây Ái Ái bỗng im