【Toàn bộ trường học bị bao phủ bên trong làn sương đen, học sinh với khuôn mặt hoảng hốt muốn đi về nhà, nhưng khi đi đến cổng trường lại dừng bước chân, xoay người đi ngược vào trường, quay về lớp học.
"Hì hì hì —!!!"
Âm thanh quái dị vang lên, đám học sinh đều giống như không nghe thấy, từng người một tiếp tục bước trở lại lớp học.
Sau đó, toàn bộ trường học bắt đầu phát sinh chấn động, giống như cơn động đất khiến cho các học sinh bừng tỉnh từ trong mộng, bọn họ bắt đầu ầm ĩ, khủng hoảng, liều mạng chạy ra ngoài.
Nhưng mà, ở thời điểm bọn họ không biết, mỗi một phòng học đều bị cơn chấn động phân tách ra thành từng hòn đảo.
Không gian bị phân cách, học sinh ở mỗi lớp đều không thể nhìn thấy được những học sinh ở lớp khác, đương nhiên bọn họ cũng không phát hiện, cánh cửa nối liền đến nhân gian cũng đã đóng.
Bọn học sinh một lần rồi lại một lần kinh hoảng chạy loạn từng vòng trong khu dạy học, hồn nhiên không biết những người đi bên cạnh mình là người hay quỷ, cho đến cuối cùng bản thân bọn họ cũng trở thành một cái xác sống.
Giờ phút ngay tại trường học này, trăm nghìn loại quỷ đang rảo bước! Quỷ Vực đã hoàn thành!】
— trích từ《"Nữ" sinh kỳ quái I》
*
Sắc mặt đám người Trịnh Càn trắng bệnh mà nhớ đến cốt truyện.
Trong phần I, trước khi Phong Hạnh giết người đều sẽ phát ra tiếng cười quái dị như vậy, còn khi giết người sẽ phát ra âm thanh "Khà khà a a —".
Trong phim, một khi nghe được âm thanh của Phong Hạnh cũng đồng nghĩa với việc người đó chết chắc rồi! Không ai có thể chạy thoát lòng bàn tay của Phong Hạnh!
"Không xong rồi, lực lượng của Phong Hạnh đáng lẽ ra phải tăng trưởng theo thời gian, còn âm thanh này, vô cùng có khả năng rằng Phong Hạnh đã chết trước rồi!" Trịnh Càn la thất thanh, trong ánh mắt cũng tràn ngập hoảng loạn.
Mặt Lý Hoa Xà càng thêm trắng bệch, hắn nhìn đồng hồ của Chủ Thần trên tay, ngay lập tức mắt hắn trợn to, nói:
"Đội trưởng, trên đồng hồ Chủ Thần vẫn để thời gian sống sót đến khi kết thúc là 10 ngày như cũ!"
Các đội viên khác hít mạnh một hơi, bọn họ biết rất rõ ràng việc Phong Hạnh tử vong trước khi đến thời gian dự kiến cùng với thời gian sống sót không thay đổi bên phía Chủ Thần mang ý nghĩa gì.
Nghĩa là Phong Hạnh đã trở nên mạnh hơn hơn so với trong phim điện ảnh, bây giờ bọn họ cần tìm một chỗ an toàn để trốn, chờ đợi đến lúc thời gian Chủ Thần quy định mới có thể bình an mà quay trở lại không gian luân hồi.
Nếu không thì tỉ lệ % để sống sót là cực kỳ thấp!
*
Cách đó không xa, nữ hộ sĩ dừng lại.
"Tới rồi nè." Cô nhẹ nhàng nói, giống như từ nãy đến giờ chưa phát hiện một đám người đang đi theo sau lưng.
Nhưng Đội Luân Hồi đang hoảng muốn xỉu không một ai dám lại gần, chỉ cẩn thận từng tí một nhìn chằm chằm mọi hành động của nữ hộ sĩ.
Giờ phút này bọn họ bị cốt truyện loạn như nồi cám heo dọa đến mức trông gà hóa cuốc, sợ Phong Hạnh bất ngờ bay vụt tới giết sạch bọn họ.
Tay nữ hộ sĩ chậm rãi nắm lấy tay nắm cửa, nhưng kỳ quái chính là, cô không vặn mở cửa phòng, mà dừng lại.
Đột nhiên, đầu hộ sĩ xoay 180 độ, đối diện với Đội Luân Hồi, nở nụ cười dữ tợn:
"Các ngươi, không đi lại đây sao?"
Rốt cuộc Đội Luân Hồi đã từng có n kinh nghiệm, đương nhiên sẽ không bị mấy trò như xiếc khỉ này hù dọa.
Bọn họ đã sớm chuẩn bị vũ khí đánh quỷ, bắt đầu nổ súng về hướng con quái vật hung ác.
Vì thế, chào đón nữ hộ sĩ là những làn đạn lóe ánh sáng xanh lục trừ yêu diệt quỷ.
"Đoàng đoàng đoàng!!!" Đầu hộ sĩ giống như trái dưa hấu căng phình, bị làn đạn bắn đến mức nổ tung dập nát.
Không chờ Đội Luân Hồi thở phào nhẹ nhõm, bọn họ phát hiện thân thể hộ sĩ không có ngã xuống, ngược lại chỉ run rẩy vài cái rồi đứng thẳng lên.
Sau khi đứng dậy, cô ta sờ lên trên cổ, chỉ có một đống thịt bầy nhầy không thấy đầu đâu, giống như cảm thấy không vui, vì thế hộ sĩ rút một thanh đao từ trong quần áo rồi chậm rãi đi về phía Đội Luân Hồi.
Tốc độ của nữ hộ sĩ rất chậm, nhưng cũng gây nên áp lực tâm lý cho Đội Luân Hồi.
Súng đạn giành riêng cho quỷ thần bắn liên tục vào người hộ sĩ, mỗi một làn đạn đều sẽ làm nữ hộ sĩ không đầu đi đứng lảo đảo một chút, nhưng lại không thể giết chết cô ta.
Cuối cùng, khi hộ sĩ không đầu chỉ còn cách Đội Luân Hồi 1 mét, bọn họ đã bắn chết được con quỷ dường như bất tử này!
"Mẹ nó! Cuối cùng cũng chết!"
"Hù chết tao, nhiệm vụ của thế giới quỷ ma này cũng có chút khó khăn rồi đó!"
Trịnh Càn nghe các đồng đội thảo luận, lông mày nhíu chặt đến giờ vẫn chưa thả lỏng.
"Bọn mày đừng vội mừng, vật phẩm lần trước tao mua cho thấy chúng ta đã tiến vào Quỷ Vực!" Hắn lấy ra một cái la bàn kỳ dị, kim la bàn liên tục xoay điên cuồng, cho thấy một cảm giác mang điềm xấu.
Ý rằng khu vực này đã không còn ở nhân gian nữa, việc từ trường hỗn loạn đã giải thích được tất cả.
Quỷ Vực là nơi chỉ có lệ quỷ cấp cao nhất, Quỷ Vương mới có thể tạo ra được.
Ở trong phạm vi của Quỷ Vực, sức mạnh của Quỷ Vương gần như không gì không làm được, đối với việc nhân loại tiến vào phạm vi này, Quỷ Vực chính là Địa Ngục Vô Hạn.
Đây là lần đầu tiên Đội Luân Hồi tiếp nhận nhiệm vụ ở thế giới quỷ