Ôm đủ rồi Lục Viễn luyến tiếc buông cô ra,bây giờ anh không thể manh động được.
Về sau thời gian còn nhiều nên không cần vội.
Môi mỏng của anh khẽ nở nụ cười lưu manh,chân dài đứng lên.
Tiện tay còn xoa nhẹ đầu cô,giọng điệu trêu chọc liền khiến cả mặt của Thẩm Đường đỏ bừng.
"Vậy bạn trai của em đi về đây,sáng mai gặp lại"
"!.
"
Thẩm Đường bơ vơ ngồi bất động tại chỗ,chỉ có khuôn mặt cô là có sự biến đổi thôi.
Vậy là cô với anh chính thức đến với nhau rồi sao,nhưng sao người ngại ngùng chỉ có một mình cô thế kia.
Anh ngược lại tiếp nhận rất nhanh còn văng hai từBạn Trairất thuận miệng nữa chứ.
Dẻo miệng như thế hỏi sao con gái cả trường đều mê cậu ấy kia chứ.
Niềm vui sướng cùng với sự xấu hổ lập tức ùa về khiến cô phải chui tọt vào trong chăn ,ở trong đó cứ cười ngốc mãi thôi.
Cũng chính vì lý do vui quá nên mất ngủ đến tận 2g sáng cô mới chợp mắt được,sáng hôm sau cô liền ngủ một mạch cũng không nghe được chuông báo thức.
Đến khi ngoài cửa phòng ngủ vang liên hồi tiếng gõ thì cô mới lớ ngớ mở mắt,bàn tay nhỏ nhắn của cô với loạn xạ trên giường tìm di động.
Nhìn thời gian đã là 6 giờ 30 phút cô há hốc trợn trắng mắt.
Vội nói lớn về phía cửa rồi chui tọt vào nhà vệ sinh.
"Con dạy rồi mẹ ơi,mẹ mau nói Lục Viễn đi học trước đi đừng đợi con nhé"
Tất nhiên trước đây cô đều lén lút mỗi ngày đến trường cùng Lục Viễn,ba mẹ cô đều không biết gì cả.
Cho đến tối hôm qua,anh vậy mà trình bày hết tất cả với ba mẹ cô.
Cô còn tưởng ba mẹ sẽ phản đối ai ngờ còn giơ chân giơ tay ủng hộ nhiệt tình,tiện thể con nhờ vả anh quan tâm chăm sóc cô cơ đấy.
Nên bây giờ cô mới thản nhiên nhờ mẹ nói với Lục Viễn một tiếng,cô biết tính của anh rất ghét phải đợi người khác bởi chính bản thân anh luôn là người đúng giờ,làm việc gì đều tính theo thời gian cả.
Thời gian đến lớp của học bá không thể lãng phí.
Sau khi vệ sinh,thay quần áo xong xuôi.
Thẩm Đường mới từ trong phòng vệ sinh bước ra.
Cô còn đang gấp gáp tay thì buộc tóc,tay thì cầm lấy vớ chân,không để ý trong phòng cô còn có một người đang đứng sờ sờ ,ánh mắt nhàn nhã nhìn lấy cô.
Cô vừa đeo cặp lên vai lúc này mới quay đầu nhìn về phía cửa phòng,thì liền thấy Lục Viễn một thân cao lớn đang ngả ngớn đứng dựa vào cửa,cô bất ngờ đứng im như thóc còn đưa tay lên dụi lại mắt,rồi lại mở mắt nhìn anh lần nữa.
Khó tin vào mắt mình,sao anh lại ở trong phòng của cô vậy.
Lục Viễn nhìn cô rồi lại nhìn đồng hồ,còn đứng đây đợi cô mở miệng hỏi thì muộn học là cái chắc.
Anh nhanh tay đi lại gần cô rồi nắm tay cô kéo ra khỏi phòng.
Cô chú Thẩm vừa nãy đã đi làm rồi nên anh mới dám ngang nhiên nắm tay cô như vậy,vừa đi vừa giải thích sự tình cho cô hiểu.
"Mẹ Thẩm nhờ tớ lên gọi cậu đấy,vừa nãy cũng là tớ gõ cửa"
"!.
"
Anh nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô bằng ánh mắt cưng chiều rồi cười khẽ,giờ này đi xe đạp thì không kịp nữa rồi.
Lúc nãy anh đã nhờ chú Lý đậu sẵn xe trước cổng,anh mở cửa ghế sau ra để cô ngồi vào trong rồi mình cũng ngồi vào theo.
Lúc này