Nhiệt độ trong phòng hơi cao, chắc bởi vì không mở cửa sổ thông khí, làm người ta có chút gì đó nong nóng không nói rõ được.
“Gì…Cái gì hôn hôn?” Ninh Mật Đường ngây ra một lúc, nói lắp.
Thân thể Mạc Hoài lại nhích tới gần cô, đầu cũng nhích lại càng gần: “Là miệng chạm nhau đó, em có thể hiểu là hôn môi.” Anh đang vô cùng cao hứng: “Xem trêи tivi, bạn trai bạn gái đều có thể hôn đối phương. Đường Đường, anh muốn em hôn anh.”
Miệng chạm vào nhau?
Mạc Hoài nói không kiêng kị gì, làm má Ninh Mật Đường đỏ lên. Hơn nữa, khuôn mặt tuấn tú trước mặt kia cứ ngày càng phóng đại, cô theo bản năng nhịn thở, hai mắt đen láy chứa đầy ngượng nggùng, giọng nói hơi run: “Về sau đừng xem tivi nhiều nữa, toàn dạy hư người.”
“Là em bảo anh xem.” Mạc Hoài chớp chớp đôi mắt đen như mực, hơi ướt át nhìn cô, vô tội đến cực điểm.
Ninh Mật Đường ấy thế mà không thể phản bác được.
Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, không khí xung quanh vô cùng ái muội.
“Đường Đường, em muốn hôn môi anh sao?” Mạc Hoài chưa từ bỏ ý định, hỏi lại lần nữa.
“Không.”
“Vì sao?” Lạnh lùng trong mắt không còn, sâu trong đáy mắt mang theo khát khao nóng rực, ánh mắt dừng toàn bộ trêи cánh môi hồng đầy đặn của cô, giọng nói Mạc Hoài mang theo mất mát: “Anh chính là rất muốn em hôn anh, nếu không, anh hôn em cũng được.” Anh thành khẩn kiến nghị.
“Đều không được.”
Ninh Mật Đường bị anh trêu chọc, vờn qua vờn lại đến cái cổ trắng nõn cũng nhiễm một tầng hồng nhạt, cô ảo não trừng anh một cái, vừa mới thành ban trai bạn gái đã muốn ăn thịt nhanh như vậy, ai nói anh ngu ngốc chứ, ngu ngốc ở đâu ra, một chút cũng không thấy.
Cô duỗi tay đẩy Mạc Hoài cách xa mình một chút: “Đừng dựa gần thế, quá nóng, cách xa em một chút.”
Mạc Hoài không những không nghe lời cô nói, mà ngược lại càng dính gần cô hơn, gần nửa người luôn, mặt hai người chỉ cách nhau một bàn tay, môi bạc của anh hơi nhếch lên, đắc ý cùng tự mãn nói: “Đường Đường, em nóng à? Vừa lúc thân thể anh lạnh băng, em ôm anh là có thể hạ bớt nhiệt rồi.”
Mắt đen sáng trong của Ninh Mật Đường bị những lời nói vô sỉ lại có lý kia làm cho xấu hổ lan rộng, vừa mới rút đi lại ồ ạt trở lại tấn công. Cô lắc đầu cự tuyệt, chỉ sợ ôm anh rồi, cả hai lại bùng cháy.
Trong phòng quá yên tĩnh, trêи ga giường màu trắng, hai người cứ lẳng lặng nằm như vậy, anh nhìn em, em nhìn anh.
Bàn tay đặt cạnh người của Mạc Hoài di chuyển, lại ngừng lại, anh liếc mắt nhìn chằm chằm Ninh Mật Đường, mặt cô gần anh quá. Da thịt trắng sáng, khuôn mặt bóng loáng được che bớt đi, có thể thấy thần sắc đỏ đến hung ác, khả năng cao là nhiệt độ hơi nóng, chóp mũi hơi có mồ hôi, đáng yêu hơn bao giờ hết.
Anh siết chặt ngón tay, nỗ lực khắc chế xúc động muốn tiến lên ɭϊếʍ một cái, cắn một ngụm.
Ánh mắt người đàn ông nóng rực, không thể nằm chung được nữa.
Ninh Mật Đường ngồi dậy, nhìn thoáng qua thời gian, còn chưa đến 3 giờ, cách giờ ăn cơm tối còn xa. Cô nhớ vừa rồi trêи đường về phòng, khu đông bên ngoài có khá nhiều suối nước nóng lớn nhỏ, cô muốn đi ngâm mình.
“Em muốn đi tắm suối ngước nóng, anh thì sao? Ở lại phòng hay ra ngoài?”
Mắt đen như mực mang theo tiếc nuối, anh chỉ muốn cùng Đường Đường nằm trêи giường thôi mà. “Anh đi cùng em.” Anh lúc nào cũng muốn ở cùng cô cả.
“Được.”
Trước khi bắt đầu chuyến du lịch, mọi người trong xa đoàn đã biết rõ hành trình, biết có suối nước nóng, Ninh Mật Đường trước tiên bảo Mạc Hoài lấy quần áo bơi.
Mạc Hoài nghe Ninh Mật Đường nói, từ ba lô bên trong tìm ra quần bơi, anh cầm chiếc quần bó sát người bằng tơ lụa màu đen lên, trực tiếp muốn thay tại chỗ. Nhưng còn để ý ánh mắt uy hϊế͙p͙ của Ninh Mật Đường cho nên đành lúng túng đi vào phòng tắm thay.
Thay xong quần bơi, nhìn mình qua gương, Mạc Hoài cảm thấy quá mức hài lòng, phần trêи có thể để trần, có điều hạ thân vẫn bị bao bọc, dù sao cũng chỉ là một miếng vải nho nhỏ, không ảnh hưởng đến sự vui vẻ của anh.
Quả nhiên không mặc quần áo là thoải mái nhất.
“Đường Đường.”
Cửa bị đẩy ra, Mạc Hoài ra ngoài, chân dài bước lớn, chả mất mấy bước đã tới bên cạnh Ninh Mật Đường. “Em nhìn đi, anh mặc cái này thế nào?” Anh cọ sát vào cô, thần sắc bình tĩnh tự nhiên, lông mi vừa dài vừa đậm, cụp mắt xuống như chiếc quạt nhỏ, kϊƈɦ động lại có phần vài phần ngượng ngùng.
Thân trêи trần trụi, ngực lớn trắng nõn rắn chắc, cơ bụng sáu múi cân xứng, trần ngập hormone đàn ông, đẹp kinh khủng. Eo nhỏ, đường nhân ngư gợi cảm kéo dài, đi xuống rồi biến mất bên trong chiếc quần bơi. Không biết có phải chiếc quần bơi quá bó sát người hay không, loại quần nhỏ làm từ chất liệu tốt, phác họa hoàn mỹ một người đàn ông gợi cảm với cái ʍôиɠ cong, mà ngay cả phần đằng trước được bao bọc cũng đập vào mắt người ta hết sức rõ ràng, mang theo dụ hoặc đến vô tận.
Ninh Mật Đường nhìn đến miệng khô lưỡi đắng, tim đập 'thình thịch thình thịch', trái tim cô không ngừng lên xuống, cô lại nín thở, quá thật mẹ nó muốn mạng người ta mà!
Không lâu sau cô cảm thấy lỗ mũi ngưa ngứa, không phải là bị chảy máu mũi đấy chứ. Nghĩ vậy, cô hít sâu, tận lực đem tầm mắt nhìn đi chỗ khác.
Mạc Hoài thấy ánh mắt cô gái vẫn rơi trêи cơ thể mình, tuy rằng không phải là trần trụi. Chỉ là hở một chút nhưng loại trình độ này có thể làm đối phương nhìn rõ thân thể anh, anh cũng thực vừa lòng. “Đường Đường, em thấy sao?”
Lỗ tai Ninh Mật Đường đều đã đỏ đến nhỏ máu, giờ cô mới biết được trong sách miêu tả cơ thể người đàn