Chuyển ngữ: AnhTuc712.
Sau khi Giang Vấn Nguyên dẫn Đan Hiểu Nhiễm làm quen một vòng biệt thự thì đưa cô đến phòng đã được chuẩn bị trước đó, phòng 208, "Sau này cô sẽ ở đây. Đợi Lữ Kỳ Diệu đến sẽ ở phòng 209 cách vách, để hai người giúp đỡ lẫn nhau. Người vừa nãy chúng ta gặp trên đường là Lý Na, cô ấy ở phòng 201 gần cầu thang. Chúng ta dù sao cũng khác giới, nếu cô có gì bất tiện có thể tìm Lý Na."
Đan Hiểu Nhiễm và Lý Na mới gặp một lần, vẫn còn nhớ rõ, "Làm vật có phiền Lý Na không..."
Giang Vấn Nguyên giúp Đan Hiểu Nhiễm xách hành lý vào nhà, "Không đâu. Tôi đã hỏi qua Lý Na rồi, để cô ấy giúp đỡ cô một chút. Sau này khi Lữ Kỳ Diệu đến là do cô ấy coi sóc, thêm cô nữa cũng không khác là bao."
Đan Hiểu Nhiễm đang cần sắp xếp lại hành lý của mình, Giang Vấn Nguyên không quấy rầy cô nữa, cậu giao một phần kế hoạch cho Đan Hiểu Nhiễm, "Mai bắt đầu, mỗi sáng sẽ huấn luyện thể chất, cô và Lý Na cùng huấn luyện cường độ cao với huấn luyện viên. Trọng tâm buổi chiều là học tập các hạng mục trong trò chơi, tôi đã làm xong bảng kế hoạch buổi chiều, cô cứ theo đó mà làm là được. Mỗi tuần tôi sẽ kiểm tra kết quả, sắp xếp huấn luyện trọng tâm những phần còn khuyết thiếu."
Đan Hiểu Nhiễm lật kế hoạch Giang Vấn Nguyên đưa mình, nội dung bên trong rất rõ ràng cụ thể, tổng cộng 32 trang, có nhiều hạng mục là huấn luyện tình huống giả thiết đặc biệt cho cá nhân. Bảng kế hoạch này không phải một sớm một chiều mà làm được.
Đan Hiểu Nhiễm nhớ đến cuộc trò chuyện của mình và Giang Vấn Nguyên khi trước, cô có nhắc chuyện vì Vĩnh Tiền làm khó dễ nên mình không giải quyết được chuyện theo học. Chuyện này mới xảy ra hai ngày trước thôi, không đủ thời gian làm bảng kế hoạch chi tiết thế này. Có thể nói, khi Giang Vấn Nguyên không chắc mình có nhắc lại chuyện nhờ vả không đã tận tâm lên kế hoạch. Đan Hiểu Nhiễm cảm động vô cùng, "Giang Vấn Nguyên, không, sư phụ, trò nhất định nỗ lực huấn luyện, không phụ sự mong đợi của người!"
Được người khác gọi là sư phụ là cảm giác rất mới lạ, sau khi Giang Vấn Nguyên nhắc nhở Đan Hiểu Nhiễm thêm vài câu thì trở lại khu phòng của nam. Giang Vấn Nguyên vào phòng mình đóng cửa lại, không chờ được lấy tư liệu Vĩnh Tiền điều tra cho mình ra.
Tư liệu Vĩnh Tiền điều tra rất dày, nhưng nội dung bên trong lại là luận văn giải quyết ô nhiễm môi trường, xem từ đầu đến cuối không hề liên quan đến CJ. Cái này là Giang Vấn Nguyên yêu cầu, tin tức phải được mã hóa đặc biệt. Họ có hai hệ thống giải mã, lần lượt là hai bộ văn học cổ trong nước và ngoài nước nổi tiếng. Nếu tổng số trang tài liệu và ngày ghi trên trang lót là cùng một số thì trang cơ sở giải bằng tác phẩm trong nước; các trang chẵn giải mã bằng tác phẩm nước ngoài. Nếu tổng số trang và ngày tháng là sỗ lẻ thì thì ngược lại.
Vì tính đặc thù của CJ, cũng vì giảm khả năng bị tiết lộ ra ngoài, nên Vĩnh Tiền không nhờ người thứ ba mã hóa mà tự mình làm chuyện này. Giang Vấn Nguyên lấy hai quyển văn học mới mua ra, tiến hành giải mã luận văn Vĩnh Tiền đưa tới. 27 trang luận văn, sau khi mã hóa chỉ vòn vài trăm từ:
Chúng tôi tìm được một thành viên bị CJ xóa tên, người này chỉ nhớ nguyên nhân bị xóa tên là phạm vào cấm kỵ của CJ nhưng lại không nhớ được cụ thể mình đã làm ra chuyện gì. Thất tinh có người chơi làm bác sĩ tâm lí, bác sĩ phán đoán người này bị thôi miên sâu dẫn đến quên một phần ký ức. Chúng tôi thử giải trừ thôi miên nhưng người đó đã bị ám thị, một khi có ý định tiết lộ bí mật với người khác sẽ tự sát ngay lập tức.
Chúng tôi chỉ hỏi được chút chuyện người đó đã có ý định cắn lưỡi tự sát, suýt nữa đã thành công. Sau khi chúng tôi cứu lại thì thôi miên lần nữa, khiến người đó quên chuyện chúng tôi từng tìm đến. Ngoài ra chúng tôi còn nhờ tổ chức khách điều tra CJ nhưng không thu hoạch được gì.
Chúng tôi cạy được từ miệng thành viên bị gạch tên kia một tin: Người đứng đầu CJ là một tên cuồng xoát trò chơi Bàn tròn, trừ những con rối bị bán đi thì hắn vẫn còn mấy trăm con nữa. Nhưng khi hắn vào trò chơi không mang theo rối, toàn bộ được khóa trong kho hàng dưới đất. Trong lúc hiếu kỳ, thành viên bị gạch tên đã im lặng đi theo người khác lẻn vào trung tâm kho hàng, lén quan sát bên trong. Người đó nhìn thấy kho rối bị tách rời toàn bộ ——
Sau đó tên kia tự sát, tin tức đứt đoạn tại đây.
Báo cáo hết.
Giang Vấn Nguyên đọc xong bản mã hóa viết tay của mình, thở ra một hơi dài, sau đó mang luận văn ô nhiễm môi trường vào WC, đốt thành tro bụi đổ vào cống thoát nước, không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Giang Vấn Nguyên có thể nghĩ được vài nguyên nhân khiến Trần Miên không dùng con rối mà tách rời toàn bộ. Người chơi bán tơ hồng giả cũng dùng thủ đoạn này, nguyên liệu làm lắc tay là dùng vải trên người con rối. Người chơi này bị Tả Tri Ngôn câu được, không màng đêm ngày nghiên cứu mày mò, tìm cách chế ra lắc tay có công dụng thực sự, nhưng đến nay vẫn chưa có thành quả gì.
Giang Vấn Nguyên nhớ lại lắc tay cậu và Bạch Mai cùng đeo khi vào màn, cái đó có hiệu quả thật. Trần Miên không tiếc phá hư vài trăm đạo cụ bảo mệnh, ngoại trừ thành quả như tơ hồng thì chắc chắn vẫn còn cái khác. Nhưng đến cùng thành quả đó là gì? Giang Vấn Nguyên lập tức liên tưởng đến trạng thái bây giờ của Trần Miên, không thể nghi ngờ, hai bên tồn tại liên kết nào đó.
Người chơi trò chơi Bàn tròn không khác gì người thường, họ không vì vào trò chơi mà thông minh hơn, cường tráng hơn, cũng không vì vào trò chơi àm có được năng lực đặc biệt nào. Người trong hiện thực ra sao thì vào bàn tròn y nguyên thế ấy, muốn đối kháng với quỷ quái trong trò chơi thì chỉ có thể dựa vào năng lực con rối.
Vì nguyên nhân này nên chuyện Trần Miên bám vào người khác như âm hồn mới quỷ dị lạ thường. Giang Vấn Nguyên cực kỳ gấp gáp muốn biết thành quả nghiên cứu của Trần Miên, chỉ có hiểu rõ liên hệ giữa con rối và trạng thái bảo hộ linh hồn của Trần Miên mới có thể nghĩ cách giúp anh ấy được. Nhưng muốn biết chân tướng không dễ dàng, bất kể bây giờ Giang Vấn Nguyên có nóng nảy thế nào cũng phải bình tâm lại, kiên nhẫn chờ đợi kết quả điều tra của Thất Tinh bên kia.
Tính tình Đan Hiểu Nhiễm rất tốt, mới vào Thanh Điểu ba ngày đã được lòng Lý Na, hai người ngày ngày keo sơn gắn bó. Nếu Giang Vấn Nguyên không biết quan hệ của Đan Hiểu Nhiễm và Vĩnh Tiền thì cậu đã nghi ngờ cô và Lý Na là bách hợp lâu rồi. Cũng vì Đan Hiểu Nhiễm chiếm toàn bộ thời gian Lý Na, Dịch Khinh Chu mới rõ tại sao mình luôn thích châm chọc Lý Na, nhưng khi thấy cô khóc lại khó chịu trong lòng, thì ra y thích cô.
Sau khi Dịch Khinh Chu hiểu rõ lòng mình thì ngược lại quýnh lên vơi Lý Na. Lý Na hoàn toàn không có khái niệm tình yêu nam nữ với Dịch Khinh Chu, cô không rõ lắm tại sao y trốn mình, nhưng cô cảm thấy vậy cũng tốt, không cần phí tâm tư ứng phó Dịch Khinh Chu.
Quan hệ hai người đã rõ mười mươi trong mắt Giang Vấn Nguyên, nhưng cậu không có ý định thúc đẩy. Họ có nguyện vọng quan trọng đến mức có thể cược cả mạng mình mới tiến vào trò chơi Bàn tròn, nếu họ thành một cặp, lỡ may ngày nào đó một trong hai mất đi thì người còn lại phải làm sao? Tiếp tục kiên trì với nguyện vọng ban đầu hay sửa đổi thành ước muốn mong người kia sống lại? Bất kể lựa chọn cái nào cũng đều khó chịu.
Giang Vấn Nguyên rất ghét loại nguyện vọng cho người nào đó sống lại, nên cậu mắt nhắm mắt mở với quan hệ của Lý Na và Dịch Khinh Chu. Đan Hiểu Nhiễm nhạy bén phát hiện được giữa hai người có gì đó, cũng thấy được thái độ của Giang Vấn Nguyên nên chọn cách im lặng giống cậu. Còn mỗi Tả Tri Ngôn suốt ngày bận biệt tăm biệt tích, mấy chuyện tình yêu này không hề nhận ra.
Hôm nay Tả Tri Ngôn hiếm hoi trở lại biệt thự là vì thành viên mới đến.
Quê Lữ Kỳ Diệu không xa Kinh thị lắm, đã làm chứng minh nhân dân nên cô bé từ chối để Giang Vấn Nguyên sang đón, tự mình mua vé ngồi xe đến trạm Kinh thị. Đan Hiểu Nhiễm và tài xế đến trạm xe đón cô bé.
Giang Vấn Nguyên quan sát khi Đan Hiểu Nhiễm dẫn cô bé vào biệt thự, so với khi vào màn cô bé đã gầy đi một vòng lớn. Cậu đã từng nếm qua đau đớn chân thật khi mất đi Trần Miên, đó là một loại đau đớn dù ai có an ủi thế nào cũng không thuyên giảm. Lữ Kỳ Diệu đã mất đi người thân cuối cùng, nỗi đau này không hề nhẹ hơn cậu.
Giang Vấn Nguyên không an ủi Lữ Kỳ Diệu mà vươn tay an ủi cô bé, "Mục tiêu của Thanh Điểu là thu thập rối, sống đến cuối cùng, thuận lợi qua màn, đạt được cơ hội ước nguyện! Lữ Kỳ Diệu, hoan nghênh em gia nhập Thanh Điểu!"
Lữ Kỳ Diệu cũng vươn tay bắt tay với cậu, ánh mắt vô cùng kiên định, "Cám ơn anh, anh Vấn Nguyên."
Tuy Lữ Kỳ Diệu còn nhỏ tuổi nhưng sở hữu một loại khí chất khác biệt, tác phong hành sự còn lưu loát gãy gọn, trong nửa ngày ngắn ngủi đã đạt được tín nhiệm của những thành viên Thanh Điểu khác, không vì tuổi