Người kia uống xong rượu, cũng không nói gì nữa, trong phòng tối đen như mực, Tông Niệm rốt cuộc không biết y muốn làm gì.
Nhân lúc y còn đang chìm trong thế giới của mình, mau chóng vận công phá huyệt đạo.
Tông Niệm trong lòng tích trữ sợ hãi cùng hối hận. Chẳng qua là nhìn người kia thương tâm như vậy thì nhớ tới mình trước kia, không biết trời trăng gì hết nói người kia vài câu, kết quả bị bắt tới đây, ở ba năm dưới vách núi không chút tiến bộ nào. Người này lúc tỉnh lúc mê, hành vi quái dị, sâu không lường được. Nếu y đấu với mình, e là một trận khổ chiến. . Truyện Mỹ Thực
Hắn một bên vận công, một bên suy xét, không hề để ý tới tên còn lại trong phòng.
Thời gian vận công nhanh chóng, cơ bản là phá được một nửa, Tông Niệm mở mắt ra phát hiện người bên chân biến mất. Ra ngoài rồi? Tông Niệm không để ý trong phòng có người, nắm lấy cơ hội tuyệt vời này muốn bỏ trốn. Nhưng không đợi hắn lần thứ hai vận công, trong phòng tối đen bỗng xuất hiện một thứ như ánh nến.
Ánh nến xuất hiện không thể giải thích được, Tông Niệm trợn mắt, sau đó một tia hơi thở như có như không tập kích phần cổ không che đậy của Tông Niệm, trên cổ mang theo mùi rượu cực nồng.
Tông Niệm:!!!!!!!!!!!!!
Có người phía sau? Tông Niệm kinh hãi, là từ lúc nào?... Một giây sau, âm thanh khàn khàn quen thuộc vang lên bên tai.
" Tại sao... Lại như vậy... "
Tông Niệm không hiểu được tên này đang có ý nghĩ kì quái gì, người kia liền tiến tới ngửi cổ hắn, như là xác nhận người. Tông Niệm không dễ chịu gì, muốn nghiêng đầu lẩn tránh, nhưng vì huyệt đang bị điểmm nên mới để y muốn làm gì thì làm. Thật ra ngửi ngửi gì đó chỉ có gặp ở động vật.
Đối phương ngửi tới ngửi lui, mãi đến khi Tông Niệm muốn bạo phát mới dừng lại, lập tức tay khác chộp đến, vân vê quanh cổ, ý tứ vuốt ve. Lúc này Tông Niệm không hiểu ý đồ của người nọ thì quá ngu rồi, vừa tức vừa vội mặt liền đỏ lên.
Dưới tình thế cấp bách, không thể che dấu việc huyệt đạo đã giải được một nửa, " Ngươi dừng tay! "
Động tác người kia hơi ngừng, sau đó thu tay về. Tông Niệm thở phào nhẹ nhõm, nhưng tâm cũng không bỏ xuống cảnh giác. Trong lòng thầm mong con ma rượu này uống nhiều không tỉnh táo, không phát hiện chuyện huyệt vị bị giải một nửa.
"... Giọng ngươi còn giống hắn như đúc". Thanh âm khàn khàn lại lần nữa vang lên, trong lời nói người này, Tông Niệm đoán được mình cùng vị tương thân tương ái của hắn âm giọng giống nhau, nên mới bị bắt tới đây. Mà câu từ của lời nói kia ẩn chứa quá nhiều thứ, không thể hiểu được trọn vẹn.
Tông Niệm đề phòng động tác đối phương, chỉ thấy trước mắt bóng đen chợt lóe, người kia đã chuyển tới trước mặt Tông Niệm.
Có ánh sáng nến, Tông Niệm có thể nhìn rõ mặt y, nhưng người này tóc tai bù xù, che mất nửa khuôn mặt, hoàn toàn không thể nhìn rõ, Tông Niệm chỉ thấy được đôi mắt đen ẩn ẩn điên cuồng. Giữa lúc hắn nhìn kỹ đối phương, người trước mặt đã si ngốc nhìn hắn, đau thương, hoài niệm, đau đớn, thù hận, cùng người thường không thể lý giải.
Chẳng lẽ mình nhìn giống vị kia nhà y như vậy? Tông Niệm nghĩ thầm không xong rồi, bắt đầu gian nan nghĩ biện pháp.
"... Tới khuôn mặt cũng giống như vậy... ", trong miệng lầm bầm lời này, người kia đột nhiên vươn tay nắm cằm Tông Niệm, ánh mắt sắt như dao thẳng tắp tiến tới.
Tông Niệm bị y nhìn tới bối rối, bất giác cắn chặt miệng, hắn không muốn lỡ nói ra âm thanh giống vị kia nhà người ta đâu.
"Là muốn giả dạng hắn à ", đối phương đột nhiên nói ra lời này, dường như đó là đáp án chính xác nhất, bắt đầu cười quỷ dị, tay nắm cằm Tông Niệm dùng sức hơn.
"Vậy, tấm da này bị lột ra rồi, hắn sẽ không tức giận chứ? "
Ý tứ nói ra, Tông Niệm khóc trong lòng, hắn bị bắt tới đây vì một tên biến thái aaaa!!!
Cứ như vậy buông xuôi cho người khác nhào nặn, thì chính là kẻ ngu! Tông Niệm bề ngoài án binh bất động, bên trong gấp rút vận công, trước mắt chỉ còn ba huyệt vị, giải xong rồi thì có thể tự do hành động.
Còn người trước mặt cứ điên cuồng nhìn mình, Tông Niệm làm ra vẻ không quan tâm, nhắm mắt hành động.
Mà người kia vẫn si mê nhìn hắn, càng nhìn càng gần.
"Kì lạ, vì sao càng nhìn càng giống... " y tự mình lẩm bẩm, tay nắm cằm cũng chuyển lên mặt, bắt đầu dùng tay miêu tả ngũ quan Tông Niệm.
"Mày kiếm nhập tấn, mắt như hồ quang, đôi mắt này đẹp đẽ vô cùng, gặp một lần không cách nào quên."
Bàn tay thô ráp sờ lên mặt mình, cứ nhấn nhá phía đuôi mắt, Tông Niệm trong lòng không thoải mái tới cực hạn, chỉ muốn nhanh hơn một chút, giải xong huyệt vị, quăng đối phương xuống đất.
Cũng không biết là do võ công tiến tới kỳ cảnh, hay trạng thái rất tốt, nguyên bản còn tưởng muốn phá huyệt phải mất khá nhiều thời gian, chỉ còn một chút nữa thôi Tông Niệm liền thoát được.
Tông Niệm mắt điếc tai ngơ, bỏ qua người kia vừa cuồng si vừa nức nở, cúi đầu chuyên tâm vận công.
Cuối cùng, trong lúc bị người ta sờ tới sờ lui, Tông Niệm được bơm máu gà đã phá tan phòng tuyến cuối cùng, nội lực men theo mạch máu chảy khắp cơ thể. Tông Niệm vui muốn chết, lập tức mở mắt, thừa dịp người kia sờ môi mình, hắn nhanh như gió rút dao, xoay chuôi lại đánh vào cổ đối phương.
Cho dù