Nhìn về hai tên hắc bào nhân trước mặt, Hoả Sát nhanh chóng đưa ra quyết định của mình.
" Đằng nào cũng chết, vậy thì ít nhất ta cũng phải đem một tên theo cùng!" Hoả Sát thầm nhủ.
Ý đã quyết, Hoả Sát liền tốc chiến tốc thắng. Thời gian còn lại của lão chỉ còn tính bằng phút mà thôi.
Hoả lực cuồn cuộn tán phát ra không gian xung quanh. Mục tiêu của Hoả Sát lần này không phải là tên hắc y dùng băng hệ nữa mà chính là tên dùng phong hệ, một thuộc tính không khắc hoả hệ của lão. Lúc trước quan sát thì Hoả Sát cũng đã có thể đoán được thực lực của gã này chỉ ở khoảng Hồng Sắc Đại Tiên mà thôi, nếu muốn thì lão hoàn toàn có thể giải quyết hắn trong vài chiêu.
Nhìn thấy Hoả Sát đột nhiên ngưng tụ năng lượng cực lớn bên ngoài cơ thể, hai tên lão Xích và lão Chu cũng có chút lo sợ. Dù sao thì một cường giả Hoàng Sắc Đại Tiên nếu tung hết sức lực thì dù là hai người bọn chúng hợp sức chống đỡ thì cũng sẽ dẫn đến tình trạng ngọc đá cùng tan. Chính vì vậy mà cả hai gã này cũng lập tức nghiêm nét mặt lại, tập trung sẵn sàng đón nhận đợt tấn công khủng khiếp kia.
Không chút chần chừ, Hoả Sát liền lao tới, hai bàn tay điều khiển hoả lực ngưng tụ thành hai quả cầu lửa khổng lồ chưởng tới với tốc độ kinh hồn khiến cho không gian xung quanh như bị đốt cháy thành hai vệt lớn và kéo dài trên bầu trời. Khí lực trong người Hoả Sát cũng cùng lúc dồn vào song quyền phóng về hướng lão Xích tấn công tạo ra thế công dồn dập như vũ bão.
Ngay lúc đại hoả cầu lao về phía mình, lão Chu không chút chậm trễ liền lập tức thi triển chiêu thức băng hệ cấp độ cao ra nghênh chiến.
" Trung cấp kỹ năng công kích: Cự Phá Băng Tiêm"
Một đầu băng khổng lồ, nhọn và trông như đầu của một mũi tên nhanh chóng xuất hiện bên trên đầu của lão Chu, toả ra hàn khí khủng khiếp. Đây cũng thật là một chiêu số khủng bố khác của lão Chu.
Bàn tay vung mạnh về phía trước, băng tiêm khổng lồ lập tức xoáy mạnh rồi lao thẳng vào hoả cầu to lớn đang phóng tới trực tiếp đối đầu với nhau.
Một băng, một hoả, hai chiêu thức khắc nhau không ngừng bộc phát, cắn nuốt và thôn phệ lẫn nhau một cách điên cuồng. Trong khi hoả cầu dần dần thu nhỏ lại thì băng tiêm kia cũng đã bốc hơi gần hơn phân nửa. Tình thế hiện giờ có vẻ như đang cân bằng, chỉ trong chốc lát nữa thôi sẽ phân ra thắng bại.
" Hự!"
Bỗng một tiếng hét đau đớn vang lên từ phía bên kia. Lão Chu vội quay sang thì thấy lão Xích vừa lãnh một trọng quyền của Hoả Sát, trên miệng giờ đã đỏ thẫm một màu máu tươi, sắc mặt lộ rõ nét đau đớn và tức giận. Có lẽ đòn vừa rồi rất nặng mới khiến cho lão Xích trông thê thảm như vậy.
Thấy đồng bọn đang bị uy hiếp tính mạng, lão Chu lập tức phi thân tới chi viện. Bỗng nhiên lại thêm một tiếng kêu thất thanh vang lên từ phía xa, nơi mà lão Tranh đang truy đuổi hai người Hoả Cương và Hoả Lân.
"Thành công rồi sao?" Nét mừng rỡ liền hiện rõ trên ánh mắt của lão Chu.
Hoả Sát đang điên cuồng tấn công lão Xích cũng bị tiếng thét kia làm cho khựng lại thế công như dời non lấp biển của mình. Ánh mắt lo sợ nhìn về phía phát ra âm thanh thảm thiết kia. Trong lòng lão bỗng xuất hiện một cảm giác bất an và lo lắng cho an nguy của Hoả Lân và Hoả Cương.
Về phần lão Xích, may nhờ có âm thanh kia xuất hiện làm chậm lại thế công của Hoả Sát mới có thể nhanh chóng lui ra xa khỏi phạm vi tấn công của Hoả Sát và bay qua hội tụ với lão Chu.
" Lão già này thật là ghê gớm, cũng may mà lão đã bị trọng thương từ trước, nếu không thì không cách nào giải quyết được chúng." Thanh âm đầy kinh hãi và mệt nhọc thốt ra từ lão Xích. Sau một phen bị Hoả Sát cuồng công đã lĩnh ngộ được sự lợi hại của lão.
" Chứ ngươi nghĩ danh hiệu quốc sư chỉ để làm cảnh? Nói thật, nếu hắn mà đánh hết sức thì ta cũng không phải là đối thủ của hắn. Lần này đúng là trời giúp chúng ta!" Lão Chu cũng thầm công nhận thực lực của Hoả Sát.
Ngay đúng lúc mọi người có vẻ như đã chấp nhận kết cục cuối cùng thì bỗng nhiên một bóng đen từ phía xa lao tới với tốc độ như sao xẹt.
Ngay lập tức, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hắc ảnh kia, họ muốn nhìn xem kẻ đang lao đến là ai.
Đột nhiên xuất hiện thêm một tia sáng bay với tốc độ khủng khiếp hơn rất nhiều đuổi theo ngay phía sau tia sáng phía trước.
Hoả Sát nheo đôi mắt của mình để nhìn thật kỹ thì ngay lúc lão nhận ra nhân dạng của hai đốm sáng kia, cơ thể Hoả Sát bỗng trở nên run rẩy kịch liệt, hai giọt nước mắt nóng hổi liền trào ra bên ngoài, lăn dài xuống khuôn mặt đã hốc hác và đã tan biến mất một phần da thịt bên ngoài.
Tia sáng phía trước chính là Hoả La hay còn gọi là lão Tranh. Khoé miệng hắn bây giờ đã xuất hiện hai vệt máu đỏ sẫm, gương mặt hiện rõ nét sợ hãi tột độ như gặp phải ma quỷ, y phục trên người có vài chỗ bị rách thành từng lỗ to đùng. Chứng tỏ hắn đã nhận không ít đòn tấn công từ đối thủ. Bộ dạng của hắn ba giờ trông thật thảm hại, khác xa điệu bộ hống hách và cao ngạo lúc trước.
Ngay phía sau lưng hắn lúc này chính là kẻ đã khiến cho hắn thành ra bộ dạng thê thảm như bây giờ. Người này toàn thân phát ra một cỗ ánh sáng màu đỏ rực như hoả nhân, bao quanh luồng ánh sáng đó là một lớp khí lực màu xanh lục. Khí tức toát ra hết sức kinh người! Trên người của vị nam nhân này vận một bộ kim sắc cẩm bào hết sức chói lọi, mái tóc trên đầu cũng toàn một màu vàng hết sức bắt mắt. Những đặc điểm này chỉ có ở Hoả Sư, quốc vương của Hoả Quốc và cũng là tộc trưởng Hoả Tộc!
Ngay lúc Hoả La chuẩn bị bay tới phía hai gã đồng bọn của hắn thì một chưởng cực mạnh đã giáng thẳng vào lưng hắn khiến cho hắn phải phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt hắn giờ lại càng thêm nét khó coi.
"Lão Chu, lão Xích, mau giúp ta ngăn tên điên này lại!" Hoả La khẩn khoản cầu cứu hai tên đồng bọn của hắn.
" Chuyện quái quỷ gì thế này? Lúc nãy không phải ngươi đã giải quyết được hai tên kia rồi sao? Sao giờ lại thành ra thế này?" Lão Xích chứng kiến bộ dạng thê thảm của lão Tranh liền ngỡ ngàng hỏi.
Hoả La chưa kịp trả lời thì sau lưng hắn bỗng xuất hiện vô số hoả thạch lơ lửng trên bầu trời, mỗi khối hoả thạch kia đều có kích thước như một tòa nhà, tất cả chúng đều đang bốc cháy hừng hực và màu sắc đều đã chuyển thành một màu đỏ nóng cháy. Nhiệt độ khủng khiếp do những khối hỏa thạch kia tạo ra khiến cho cả mảnh thiên địa nơi đây như bị thiêu đốt cực kỳ nóng bỏng. Cả một bầu trời đã bị nhuộm thành một màu đỏ rực đầy nóng bức.
" Dám ra tay với con trai ta, chết hết đi!" Một thanh âm vang vọng tứ phía như tiếng sấm động phát ra từ phía Hoả Sư.
Lúc này đôi mắt của Hoả Sư đã đổi thành một màu đỏ rực như máu, từ trong đôi mắt toả ra những tia sáng màu đỏ nhạt trông giống như hoả thần giáng thế. Khí thế phát ra thật uy nghiêm, lẫm liệt khiến cho ba tên lão Xích, lão Tranh và lão Chu đều có cảm giác run sợ.
" Cao cấp kỹ năng công kích đa thể: Đại Hoả Vũ!"
Ngay sau tiếng quát như pháo nổ của Hoả Sư, hằng hà sa số hoả thạch to lớn trên bầu trời đồng loạt lao xuống theo hướng ba gã hắc y nhân đang run sợ lăng không ở phía đối diện.
Trông thấy cảnh tượng khủng khiếp như tận thế do chiêu thức cao cấp hệ hoả tạo ra, ba tên hắc y nhân tay chân bủn rủn hết cả ra, mồ hôi tuôn ra khắp người, da mặt trở nên trắng bệch không còn một giọt máu, đôi mắt đờ đẫn ngước nhìn lên phía trên nhìn vào những khối hoả thạch đang dần lao xuống.
" Trung cấp kỹ năng phòng ngự: Băng Thiên Kính!"
Một thanh âm to lớn bỗng vang lên khiến cho hai gã lão Xích và lão Tranh giật mình, theo bản năng liền quay về phía phát ra âm thanh kia. Lập tức hai gã nhìn thấy lão Chu đang dồn hết băng lực để tạo thành một lớp Băng Kính nhiều tầng hết sức kiên cố che phủ không gian phía trên đầu bọn chúng.
" Lão Xích, mau sử dụng không gian phù mà lão Bạch đưa cho ngươi, ta sẽ cố gắng cầm chân gã điên này!" Lão Chu gương mặt lấm tấm đầy mồ hôi, khẽ quát.
Lúc này lão Xích mới hoàn hồn và nhớ đến miếng bạch phù mà một người có danh xưng là lão Bạch đưa cho hắn trước lúc hắn cùng lão Chu và lão Tranh đi thực hiện nhiệm vụ.
Bàn tay lão Xích liền chạm nhẹ vào chiếc nhẫn trên ngón tay cái bên trái. Lập tức một miếng