Với tốc độ như sao xẹt của mình, chỉ sau vài phút là Hỏa Sư đã tới được khu vực cung điện của ông ta.
Lúc này bên trong cung điện tập hợp khá đông người, tất cả đều là những người đứng đầu các bộ phận phụ trách an ninh trong vương quốc và tuần tra biên giới. Đứng giữa trung tâm của đám đông đó chính là Hỏa Cương, người bị thương khá nặng nhưng vẫn còn đủ sức để nói chuyện. Về phần Hỏa Lân thì do liên tiếp trọng thương nên phải được nghỉ ngơi hoàn toàn để cơ thể mau chóng bình phục.
Trông thấy Hỏa Sư bước vào, mọi người đều vội vàng hành lễ rồi nhanh chóng đứng dậy. Mọi ánh mắt đều hướng về phía Hỏa Cương quốc sư. Chính Hỏa Cương là người yêu cầu phát đi tín hiệu khẩn cấp để triệu hồi Hỏa Sư về cung điện vì Hỏa Cương có rất nhiều chuyện quan trọng cần bẩm báo.
“Hỏa Cương, có phải ngươi vừa cho phát tín hiệu khẩn cấp? Có việc gì nghiêm trọng sao?” Hỏa Sư không nhịn được liền hỏi.
“Bẩm quốc vương, chuyến này thần và Hỏa Sát cùng đại công tử Hỏa Lân đi tìm tung tích của Hỏa Long thiếu gia đã gặp phải rất nhiều chuyện, vì vậy thần muốn nhanh chóng thông báo đến người được biết.” giọng nói khàn khàn có chút nặng nhọc, khó khăn phát ra từ Hỏa Cương.
“Là chuyện liên quan đến tổ chức thần bí kia?” Hỏa Sư liền hỏi tiếp.
“Chính xác là việc có liên quan đến tổ chức thần bí kia. Trong lúc đụng độ bọn chúng tại khu rừng, Hỏa Sát quốc sư đã phát hiện ra chân tướng của một tên trong số chúng. Hắn ta có tên là Hỏa La, là người của Hỏa Quốc chúng ta, trước kia đã bị phong ấn thực lực và trục xuất khỏi Hỏa Quốc. Mặt khác, trong tổ chức kia thì hắn được gọi bằng một biệt danh là lão Tranh. Điều đáng nói là hiện tại hắn đã khôi phục lại thực lực lúc trước.” Hỏa Cương chậm rãi nói rõ từng câu.
“Việc này... sao có thể?...” một giọng nói hoang mang chợt vang lên từ trong đám đông.
Không gian bên trong đại sảnh bỗng nhiên trở nên xôn xao hơn do những tiếng xì xầm phát ra từ những người có mặt trong cung điện. Tất cả bọn họ đều rất bất ngờ và kinh ngạc trước thông tin mà Hỏa Cương vừa tiết lộ.
“ Tên Hỏa La này khi xưa do chính tay ta phong ấn nên ta chắc chắn hắn đã bị mất hết năng lực. Tuy nhiên theo như lời Hỏa Cương quốc sư thì việc này đúng là rất nguy hiểm. Trước mắt chúng ta đã có thể khẳng định được tổ chức bí ẩn kia có khả năng hóa giải được phong ấn của ngũ đại đế quốc. Đây quả là một thông tin gây chấn động. Không ngờ bọn chúng lại có thể làm được việc đó.” Hỏa Sư chợt trầm giọng phân tích.
Nghe đến đây, đám đông đang nhôn nhao kia lại càng trở nên ồn ào hơn. Lần này rất nhiều câu hỏi và thắc mắc lần lượt xuất hiện từ phía đám đông. Tâm trạng mọi người hiện tại đang rất hoang mang trước thông tin trên do Hỏa Sư công bố.
“Vậy bây giờ chúng ta cần phải làm gì thưa bệ hạ?” Một vị nam tử mặc bộ khôi giáp rất uy dũng đột ngột cất tiếng hỏi.
“Không cần quá lo lắng, lúc nãy ta có giao đấu qua với ba tên trong bọn chúng. Thực lực cũng chỉ tầm Tranh Sắc Đại Tiên trở xuống nên nếu chúng ta tập trung canh gác và kịp thời hỗ trợ cho nhau thì bọn chúng cũng không chiếm được ưu thế đâu. Hỏa Tộc chúng ta cũng không thiếu cường giả cấp bậc Đại Tiên nên không cần phải sợ.” Hỏa Sư lên tiếng trấn an những người đang có mặt trong đại sảnh.
Đến khi nghe được câu nói này của Hỏa Sư, đám đông mới bớt huyên náo và âm thanh hỗn tạp mới từ từ lắng dần xuống. Đây chính là lúc thể hiện sự quyết tâm và đoàn kết của cả một đế quốc, một bộ tộc.
“Trước mắt, các ngươi hãy nhớ nâng cao tình thần cảnh giác trong phạm vi quản lý của mình. Nếu phát hiện bất cứ thứ gì đáng ngờ phải lập tức phát tín hiệu khẩn cấp để những nhóm khác kịp thời chi viện, tránh để xảy ra tổn thất về tính mạng. Rõ chưa?” Hỏa Sư hùng hồn hét lớn.
“Đã rõ, thưa quốc vương!” Cả cung điện lập tức đồng thanh hô vang.
“Được rồi, giờ thì tất cả hãy giải tán, các vị quốc sư ở lại gặp ta.” Hỏa Sư quay người về phía ngai vàng, chậm rãi bước tới, cánh tay đưa lên vẫy một cái ra hiệu giải tán cuộc họp tại đây.
Ngay sau đó, tất cả mọi người nhanh chóng rút về vị trí cánh gác của mình. Chỉ sau vài giây, cả cung điện giờ chỉ còn lại bốn vị quốc sư và quốc vương Hỏa Sư.
“Bệ hạ, Hỏa Sát huynh không lẽ đã…” Thanh âm buồn bã, não nề phát ra từ phía Hỏa Cương.
“Ừm, Hỏa Sát quốc sư đã dùng chính sinh mệnh của mình để kích hoạt năng lượng hỏa nguyên trong cơ thể. Vì vậy ta không còn cách nào có thể cứu mạng quốc sư được.” Giọng nói đầy bi thương của Hỏa Sư âm trầm thốt ra.
“Đây thực sự là một sự tổn thất rất lớn đối với Hỏa Quốc chúng ta. Hỏa Sát quốc sư không chỉ là một cường giả hàng đầu trong vương quốc mà còn là một người cơ trí hơn người. Mối huyết thù này với tổ chức thần bí kia không thể bỏ qua. Nợ máu phải trả bằng máu!” Hỏa Chấn phẫn nộ hét lớn.
“Đúng vậy, chúng ta phải bắt chúng trả giá thật đắt cho việc ngày hôm nay!” Hỏa Liệt đứng bên cạnh cũng hô to hưởng ứng lời vừa rồi của Hỏa Chấn.
“Các ngươi cứ bình tĩnh, việc đó quốc vương hẳn đã có dự tính. Việc cần nhất lúc này chính là chữa trị thật tốt cho Hỏa Lân công tử cùng Hỏa Cương quốc sư. Sau khi mọi việc ổn định thì quốc vương ắt sẽ có chỉ thị mới.” Hỏa Bách đứng đối diện chợt lên tiếng làm dịu bớt bầu không khí sôi sục báo thù này.
“Hỏa Bách nói rất đúng, giờ chưa phải lúc tìm bọn chúng tính sổ. Chưa kể hành tung của chúng ra sao chúng ta còn chưa nắm được thì không thể nào huy động lực lượng đi ra ngoài. Ngộ nhỡ trúng kế điệu hổ ly sơn của chúng thì an nguy của cả tộc và vương quốc sẽ gặp nguy hiểm. Ta đoán kẻ cầm đầu trong số chúng rất mạnh, thực lực có khi cao hơn cả ta một bậc.” Hỏa Sư ôn tồn phân tích.
“Hơn cả quốc vương? sao có thể được? Tính ra thì trong số năm cường giả đứng đầu đại lục này thì không ai hơn được cấp bậc của ngài, vậy làm sao lại tồn tại một kẻ mạnh hơn ngài được chứ?” Hỏa Cương thanh âm hơi run rẩy vì vết thương chưa lành, khẽ hỏi.
“Ta cũng không rõ, nhưng có thể tạo ra một không gian lộ để tự do di chuyển thì gã đó thực lực phải đạt tới cảnh giới Lam Sắc Đại Tiên trở lên thì mới có khả năng làm được chuyện này!” Hỏa Sư vừa trầm tư suy nghĩ vừa nói.
Nghe tới đây, bốn vị quốc sư đều ngẩn người ra. Thực lực gã cầm đầu kia nếu mạnh như vậy thì bọn họ làm sao có đủ khả năng trả thù cho Hỏa Sát? Không lẽ lại phải nhắm mắt cho qua, nuốt trôi nỗi hận này?
“Tuy nói là như vậy nhưng cũng không phải là không thể đánh thắng chúng. Các ngươi đừng quên điểm mạnh của Hỏa Tộc chúng ta là khả năng cường hóa sức mạnh của bản thân, hơn thế nữa còn có thể kết hợp trận pháp để tăng phúc thêm sức mạnh trong chiến đấu. Nếu là quyết đấu một mất một còn thì ta cũng nắm chắc phần thắng.” Hỏa Sư giọng điệu đầy tự tin nói.
Nghe vậy, bốn vị quốc sư cũng có niềm tin vào khả năng đánh bại tổ chức thần bí kia. Nếu không làm được chuyện này thì làm sao có thể gặp mặt Hỏa Sát quốc sư ở dưới suối vàng được.
“À phải rồi, Hỏa Cương, mau nói ta nghe về tin tức của Hỏa Long!” Chợt nhớ đến đứa con trai thứ hai của mình, Hỏa Sư vội vàng hỏi Hỏa Cương.
“Khụ, khụ. Bẩm quốc vương, lúc bọn thần đi tìm tung tích của nhị công tử đã phát hiện ra vị trí của nhị công tử ở ngay phía dưới Thánh Long Vực…”
“Cái gì?! Thằng ngốc đó không biết nơi đó là nơi nào sao mà lại dám chạy lăng xăng xuống đó? vậy rồi người đâu? sao ta không thấy nó đi cùng các ngươi trở về,