Băng Lãnh Vương Phi

Diễn kịch ah


trước sau

Bốn chữ "Vương gia nhà ta" làm Lâm Hinh Nhã điên tiết đến muốn hộc máu, nhịn, cô ta nhịn, đường đường quận chúa, không thể đánh ghen giữa đường, hình tượng dịu dàng thuần khiết sẽ mất hết.

- Vị cô nương này, ai là Vương gia nhà cô vậy?

Cô chép miệng một cái nhìn hắn: Hôn phối của ngươi thích giả nai vậy sao? Rõ rành rành vậy mà cô ta không nhìn thấy, tên sai vặt tương lai của cô lớn vậy cô ta không nhìn thấy sao?

- Cô nói xem!

Rồi hai tay quàng cổ hắn ngày càng chặt, không thèm liếc cô ta nữa mà trực tiếp quay sang nhìn hắn, vân vê vạt cẩm y thượng đẳng.

" Tim ơi, mày đừng có đập nữa...à không...đừng đập thình thịch nữa... Mày đập bình thường lại giùm đi."

Tim cô không hiểu sao đập liên hồi, nhưng lỡ nhận vai rồi, tiền cát sê cũng đã thoả thuận xong, đành phải diễn tiếp ah.

- Chàng nói xem!

Con mẹ nó! Đẹp chết mất, cái mắt phượng hút người này chớp một cái liền gϊếŧ được người ah.

Hắn nhất định phải trói chặt một chút, tốt nhất là nhốt luôn ở trong phủ, không thì không biết cô sẽ chiêu mộ về cho hắn bao nhiêu tình địch nha.

- Đương nhiên là ta rồi, cả đời này ta đều là của nàng.

Con mẹ nó! Ai bật lò sưởi vậy, nóng quá, người nóng, mặt nóng, tim cũng nóng luôn, sao có thể yêu nghiệt như vậy được, ta kiềm...ta chế...ta kiềm chế lại nào, không được cắn hắn, không cắn... >0


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện