Đứng ở trung tâm bữa tiệc, nam tử một thân Cẩm y màu tím, chậm rãi lên tiếng.
- Bổn vương lần này thay mặt Linh Viêm, đến đây với thân phận sứ thần của bổn quốc... Không biết hoàng thượng còn nhớ...trận cá cược trước đây của hai nước.
- Đương nhiên ta vẫn còn nhớ, nhưng hiện tại nhi tử này của ta mới chỉ 22 tuổi, thời hạn vẫn chưa đến, quý quốc hỏi vậy có ý gì?
- Ha... Hoàng thượng mong đừng căng thẳng, Linh Viêm ta lần này đến, mục đích chúng ta lần này đến đây rất đơn giản... Liên hôn...
- Liên hôn?
- Đúng vậy, Linh Viêm nguyện cùng Phong Vân giao hảo ngàn năm, dâng lên một ngàn viên đan dược ngũ phẩm, một ngàn vũ khí gồm kiếm, thương, đao,...đểu đủ cả, một nghìn quyển vũ kỹ thuộc tính khác nhau. Và cả... Một viên... Hồi sinh đan... Chỉ để đổi lấy... Cuộc liên hôn giữa muộn muộn ta và Nhị vương gia Phong Vân quốc - Âu Dương Thiên.
Má ơi!
Mấy lão thần không khỏi hít ngụm lãnh khí, đan dược quý giá vậy mà lấy ra được một ngàn viên, còn là ngũ phẩm. Vũ kỹ người bình thường có khí cả đời còn chả nhìn thấy nổi giờ lại lấy ra một nghìn quyển. Thành ý ah!!!
Quan trọng là... Hồi sinh đan, đan dược đúng với tên của nó, giúp con người ta cải tử hồi sinh, cách luyện chế đã thất truyền cả ngàn năm, trên đời chỉ còn lại ba viên duy nhất, một viên ở Phong Vân, một viên ở Linh Viêm, viên còn lại không rõ tung tích.
Âu Dương Mạc ngồi trên cao, từ đầu đến cuối đều không có vẻ gì là thích thú, nhưng thứ này tuy giá trị đến lão thần ở đây cũng đã không chấp nhận được, nhưng Phong Vân không hề thiếu chúng, hoàn toàn có thể lấy ra gấp mười, gấp trăm lần, đủ thấy thực lực hùng mạnh của Phong Vân quốc.
Hơn nữa, ông là không dám có hứng thú a, mấy ngày