Chu Tước ở trong Tử Nguyệt Tháp liền nói :
"Chủ nhân người dùng Ly Hỏa để gi3t chết nó đi,Nguyệt Cầm tỷ tỷ bị giảm tu vi rồi không thể gi3t chết nó bằng cách bình thường được,nếu không linh hồn nó sẽ kí sinh trên ma thú khác ".
Nguyệt Lan đưa tay kết ấn ,một ngọn lửa màu xanh lam đẹp đẽ xuất hiện,nó lao vun vút vào con ma linh,chỉ một lúc sau tiếng hét vang lên thảm thiết con ma thú gục xuống bị Tiểu Ly thiêu rụi xương cốt cũng chẳng còn.
Tiểu ly lui về vẻ mặt kích động nói :
"Chủ nhân tiểu ly ăn no rồi,con ma linh này thật ngon ".
Nguyệt Lan cưng chiều xoa đầu nó.
Kim Như Ngọc hiện lên ánh mắt hận thù,ma linh của cô đã bị tiêu diệt,cô ta đã phải dùng bao nhiêu linh hồn của ma pháp sư con Ngưu Hoàn của cô mới đạt đến cấp bảy vậy mà.
Nguyệt Lan hờ hững nhìn cô ta,đưa tay kết ấn một bức tường thành vây hãm cô ta ở giữa,cô ta đưa tấn công để chống trả nhưng không suy chuyển được gì,lúc này người cô ta đã đầy vết thương lớn nhỏ.
Nguyệt Lan mỉm cười nói :
"Vậy thì ngươi sẽ phải trả giá,dám động vào người Dạ gia ta,ta sẽ phế bỏ tu vi của ngươi.
"
Nguyệt Lan đưa tay kết ấn chưởng phong như vũ bão,cô ta hét lên thảm thiết :
"Ta đầu hàng ,ta chịu thua ".
Nhưng Nguyệt Lan không có ý định tha cho cô ta nên chưởng phong vẫn không dừng lại,bỗng có một chưởng phong khác lao đến tốc độ nhanh hơn cản lại cứu thoát Lâm Như Ngọc.
Lúc này mặt cô ta cắt không còn giọt máu,cô ta vui mừng và vội vàng hô to :
"Sư phụ,cứu con,giết nàng ta báo thù cho con ".
Nguyệt Lan ngước nhìn lên thấy một lão giả tóc bay trong gió,nàng không nhìn thấu tu vi của người này.
Lão ta giọng hách dịch vang lên :
"Ngươi không thấy đồ đệ của ta đã chịu thua rồi sao ?,nó là luyện đan sư thiên tài ,là đồ đệ của Viêm Huyền ta mà ngươi dám ".
Nguyệt Lan ngước mắt lên trả lời tỉnh bơ :
"Ta chẳng nghe rõ cô ta nói gì cả,trong giao tranh chuyện đó là bình thường,không phải người Kim Gia cũng làm thế với Dạ gia ta sao ?".
Nàng nói giọng bất cần :
"Ta chẳng biết ngươi là ai chẳng có gì mà dám hay không?".
Lão võ giả kia giận giữ ông đường đường là đại trưởng lão của hiệp hội luyện đan sư mà con nhóc kia lại bất kính bới ông như thế.
Ông ta tức giận bất ngờ ra tay,chưởng phong mạnh mẽ tấn công trực tiếp Nguyệt Lan,Cửu Vỹ hồ giật mình quay lại phản đòn nhưng cùng lúc đó một chưởng phong mạnh hơn lao ra đánh tan chưởng phong của đại trưởng lão khiến ông ta phun một ngụm máu.
Mạc Thiên Vũ bay tới chàng lạnh lùng quát :
"To gan,Viên Huyền ông dám ra tay với Vương Phi của ta ".
Lúc này đại trưởng lão mới ngẩng đầu lên giọng lắp bắp :
"Ta không biết đấy là vương phi của ngài ,xin thứ tội".
Mạc Thiên Vũ quay sang giọng ôn nhu hỏi nàng :
"Nàng không sao chứ ?".
Nguyệt Lan mỉm cười nói :
"Ta không sao ".
Lúc này Mạc Thiên Vũ quay sang nói với trọng tài :
"Còn không báo