Chúng đạo đồng có người có khúc mắc với hắn, cũng có người chẳng liên quan gì đến hắn.
Nhưng vì đề phòng bí mật Mạc Lương bị hắn giết chết bại lộ, hắn chỉ có thể giết hết bọn họ.
Xùy!Một làn khói xanh thổi qua, rắn độc vảy xanh hóa thành một sợi dây lưng nhuốm đầy máu tươi.
Lục Khiêm lau khô máu dính trên tay nhìn về phía cửa sổ.
Ngoài cửa sổ, nha hoàn nô bộc vội vàng đi qua.
"Xin lỗi.
" Trong mắt Lục Khiêm lóe lên tia lạnh lẽo.
Những người này đều là cô nhi Mạc Lương nuôi lớn từ nhỏ, đối với Mạc Lương vô cùng chân thành, cho dù bắt bọn họ lập tức đi tìm chết thì bọn họ cũng nguyện ý.
Lại là một trận huyết quang.
Mây đen dày đặc, mưa gió nổi lên.
Cả tòa đạo quán người sống duy nhất chỉ còn lại Lục Khiêm, thi thể ngang dọc nằm la liệt trên đất.
Lục Khiêm đột nhiên ngã ngồi xuống ghế, bàn tay run rẩy cầm lấy cốc trà uống từng ngụm.
Thần kinh căng cứng hơn mười ngày giờ phút này mới trầm tĩnh trở lại.
Có trời mới biết hắn đối mặt với áp lực lớn cỡ nào, lớn đến mức ngay cả cảm giác giết người lần đầu tiên là gì hắn cũng đã quên.
Nhưng mà, tất cả đều đáng giá.
Lần này hắn thu hoạch được hai môn pháp thuật, một môn công pháp nối tiếp, một môn kéo dài tuổi thọ, cùng với phương thuốc Ích Khí Bổ Huyết Tán.
Mấy cái còn lại không biết là bảo vật gì.
"Trước tiên cứ ở trên núi tu luyện một đoạn thời gian đã.
" Lục Khiêm thầm nghĩ.
Hiện tại ở trên núi không có ai, hộ vệ chỗ sườn núi và dưới núi cũng không phải dòng chính của Mạc Lương, chỉ là đám quan lại quyền quý vì muốn nịnh bợ hắn mà phái người tới.
Bình thường không có mệnh lệnh của Mạc Lương bọn hắn sẽ không lên núi.
Ngây ngốc trên núi hai ba tháng cũng chẳng phải vấn đề gì lớn.
Thừa dịp khoảng thời gian này, hắn phải tiêu hóa tri thức mà mình có được thật tốt.
Những ngày kế tiếp, Lục Khiêm chuyên tâm luyện công, trừ ăn uống ngủ nghỉ thì chính là tu luyện không ngừng, hết sức chuyên chú.
Luyện qua nội công rồi lại tu tập mấy môn công pháp khác, nghỉ ngơi một đêm rồi lại luyện thêm nội công! Lòng vòng như vậy lặp đi lặp lại không biết mệt mỏi, dần dà hắn quên đi cả thời gian!.
Trong tĩnh thất, nam tử mặc đạo bào màu đen ngồi trên bồ đoàn.
Làn da nam tử tái nhợt có thể thấy được mạch máu mơ hồ, dường như quanh thân có một làn sương mù đen nhánh.
Theo hắn hô hấp thì sương mù như có sinh mệnh.
Lục Khiêm quan tưởng một bộ đồ án ở trong thức hải.
Thế giới đen nhánh, bầu trời đỏ như máu.
Trong mây đen ma vụ, một dòng thánh hà (sông thánh) kim sắc tựa như thủy ngân chảy xuôi, trông giống giao long nằm trên đại địa đen nhánh.
Vô số ma ảnh che lấp bầu trời, trùng trùng điệp điệp lay động, quỷ thần lớp lớp, ác quỷ khóc thét đang luân hồi trong nhánh sông.
Đây chính là Thông U Thổ Nạp Quan Tưởng pháp, tên gọi tắt là Thông U Thổ Nạp pháp.
Thông qua Thông U Hoàng Tuyền mà bản thân quan tưởng ra để tu luyện.
Sau khi thành công chuyển đổi đến công pháp nối tiếp, dường như chân khí trong cơ thể hắn mang theo một tầng âm tính rét lạnh.
Khí chất tự thân trở nên lạnh lẽo như băng, quỷ khí âm trầm.
Đặc biệt là thời điểm vận công lại càng thêm rõ ràng.
Đương nhiên, chỗ tốt cũng rõ ràng hơn.
Xoạt!Thân ảnh hóa thành sương đen, trong đêm tối giống như quỷ mị thoát ra xa hơn mười trượng.
Thân ảnh sương đen không ngừng