Đặng Chi hỏi: "Ăn xúc xích hiệu gì mà to đến mức có thể nhét vào trong miệng vậy?"
Thư Đồng cố ý nói: "Xúc xích hiệu Đường Hân."
"Hiệu Đường Tâm? Chưa từng nghe qua." Trước khi Đặng Chi rời đi, dặn dò một tiếng, "Mới vừa ăn xong BBQ lại ăn, cẩn thận béo lên."
Đường Hân ra sức đẩy mông, nghịch ngợm ra vào trong miệng Thư Đồng.
"Ưm ưm ưm. . ." Thư Đồng nuốt nhả côn thịt, má phồng lên và xẹp xuống, không lâu sau, tinh dịch bắn ra trong khoang miệng cô, mùi vị nồng đậm lan tỏa.
"Ăn xúc xích có ngon không?" Ngón tay Đường Hân đặt trên môi cô, không cho phun ra.
Mùi vị tinh dịch không ngon, mặn chát tanh nồng, nhưng lại thuộc về Đường Hân nên cô có thể chấp nhận được.
Lần này, miệng và dạ dày của cô đã bị anh xâm chiếm.
Nghĩ rằng anh sẽ buông tha cho mình, Đường Hân lật cô lại, mở chân ra giữ bên eo cô, hai tay kẹp chặt ngực đầy đặn, côn thịt vừa phát tiết nhét vào khe hở đó, ma sát trước sau.
Rút ra cắm vào vài lần, côn thịt lại hừng hực, sưng lên nhiều lần đâm mạnh vào ngực cô.
Thư Đồng nằm trên tấm chiếu, trơ mắt nhìn ngực đầy đặn trắng mịn bị véo lại thành một quả bóng, ép chặt côn thịt ở giữa, giống như quy đầu ra vào quét lên vú trắng.
Ngẩng đầu lên thấy Đường Hân hơi híp mắt, hàng mi giống như cánh chim đang vỗ, đôi môi khẽ mở ra thở dốc.
Anh đang tận hưởng cơ thể cô mà cô cũng thích sự đụng chạm của anh.
Trong huyệt ngứa ngáy muốn anh đâm vào.
Nhưng anh lại không đưa nó cho cô, côn thịt to phun ra tinh dịch, chất lỏng trắng đục bắn lên mặt cô.
Thư Đồng đứng dậy, vốc nước suối nóng rửa tinh dịch trên mặt.
Mùi hương của anh khắp cơ thể, trong huyệt ngứa ngáy khó nhịn, hai chân kẹp lại cọ cọ.
Nhìn thấy Đường Hân mặc quần đùi, Thư Đồng tức giận, nhặt xà phòng lên ném anh: "Bản thân mình sướng xong là đi rồi hả?"
Trúng vào ngực của Đường Hân, nhìn về phía khuôn mặt đỏ bừng của cô, đôi mắt có sự bối rối và giận dữ, đột nhiên hiểu ra.
"Chỉ cần em muốn, lúc nào anh cũng có thể cho em." Anh cúi xuống, tách ra hai chân trắng của cô, ngón tay vuốt tiểu huyệt bị làm đến sưng đỏ, "Vừa không làm một hồi cái miệng nhỏ đã khép lại, có phải muốn ăn côn thịt mỗi ngày không?"
Thư Đồng xoay vặn hông nhỏ, thấp giọng nói: "Nhanh lên, ChiChi sẽ