Đường Hân hành sự rất dứt khoát, sau tháng 1, anh đã tổ chức một cuộc gặp cho ba mẹ.
Ban đầu đồng ý gặp nhau lúc 6 giờ tối, nhưng Đường Hân lại muốn Thư Đồng đến sớm hơn một tiếng, không biết anh làm trò gì.
Thư Đồng tỉ mỉ ăn mặc và được tài xế của Đường Hân đưa đến nhà hàng cao cấp.
Hai ngày không gặp Đường Hân, anh đang đứng đợi cô ở lối vào, khóe môi mỉm cười, ôm lấy eo cô: "Đi gặp bọn họ thôi."
Ngay khi Thư Đồng bước vào phòng bao, bên trong có một đôi tuấn nam mỹ nữ đang ngồi, người đàn ông mặc âu phục, khuôn mặt nghiêm khắc, rất có uy nghi của doanh nhân. Người phụ nữ uốn tóc xoăn, bàn tay đang cầm di động lướt nhiều lần, khóe miệng nhếch lên vui vẻ.
Đường Hân có vài nét giống bọn họ.
Đường Hân cười gọi to: "Ba, mẹ."
Thư Đồng sững sờ, đây là ba mẹ của Đường Hân sao? Trông họ còn quá trẻ, lúc nãy cô còn nghĩ rằng đây là anh chị của Đường Hân.
Mẹ Đường vén tóc lên, hơi híp mắt: "Hân Hân, vị này là?"
Xem ra vị đó không lớn hơn Thư Đồng lắm, giọng nói lại có sức quyến rũ của một người trưởng thành, nghe qua cùng lắm chỉ ba mươi mấy tuổi.
Nghĩ đến cũng không có gì ngạc nhiên, đàn ông đến 40 tuổi cũng chưa thấy thể hiện tuổi tác, chỉ có phụ nữ phải chi tiêu nhiều tiền để giữ lại tuổi trẻ.
"Mẹ, cô ấy là bạn gái của con." Đường Hân nắm tay Thư Đồng, "Con muốn kết hôn với cô ấy, khoảng 6 giờ, ba mẹ cô ấy sẽ đến."
Ba Đường gõ ngón tay lên bàn, đầy răn đe: "Con mới bao lớn mà đòi kết hôn, ba mẹ có đồng ý không?"
"Đồng Đồng mang thai rồi." Khí thế của Đường Hân không hề thua kém, "Bác sĩ không khuyến khích phá thai, mà con cũng muốn cô ấy sinh ra."
Vẻ mặt ba Đường kìm hãm, phức tạp nhìn về phía bụng của Thư Đồng, thầm nghĩ con trai chưa thành niên đã làm cho con gái nhà người ta lớn bụng.
Thư Đồng xấu hổ vô cùng, cô mang thai lúc nào?
Kẻ dối trá này hẳn không phải muốn dùng đứa bé để bức hôn chứ?
"Con đã mang thai mấy tháng rồi?" Mẹ Đường hỏi Thư Đồng, cúi đầu nhìn xuống cái bụng phẳng lì, đôi mắt lộ ra vẻ dịu dàng.
Mặt của Đường Hân không đỏ tim không đập nhanh: "Ba tuần rồi."
Thư Đồng khẽ véo tay anh, tức giận chỉ muốn đánh anh.
Đường Hân đưa thẻ xanh cho ba anh: "Ba, con đã đủ khả năng để kết hôn."
Ba Đường cầm thẻ xanh, tức giận cười: "Một đứa trẻ giả vờ thành người lớn ép buộc kết hôn sao, ba sẽ không ủng hộ con, thậm chí còn không tổ chức đám cưới cho con.”
Đường Hân bình tĩnh nói: "Con không cần sự hỗ trợ của ba, bản thân con sẽ tự mình xử lý mọi việc, kết hôn là chuyện riêng của con."
Mẹ Đường cười hì hì một tiếng, nhẹ nhàng đẩy ba Đường, cười khanh khách: "Làm sao con trai lại có phẩm chất giống anh thế?"
Khóe miệng của ba Đường giật giật, ném trả thẻ xanh cho Đường Hân, sau đó không hé răng nữa.
Vào lúc 6 giờ, ba mẹ Thư xuất hiện, bước vào phòng riêng trông thấy 3 người nhà họ Đường