-Chúc mừng cậu đã giành chiến thắng, Aominechi.
-Kise, Midorima ? Hai cậu có thể ngừng chắn đường tôi được rồi đấy.
-Tôi nhớ không nhầm thì đây đâu phải là đường về phòng chờ đội Touou. Đúng không Midorimacchi ?
Kise nhìn về phía Aomine cười nói, nhưng trong ánh mắt hắn không hề ánh lên tia cười nào.
-Aomine, cậu không thể đi tiếp được.
Midorima nghiêm túc nói với Aomine.
-Oh, hai cậu tưởng rằng có thể ngăn được tôi sao ?
Gã cảm giác mình sắp phát điên lên vì tức giận.
-Vậy cậu định làm gì khi vượt qua được chúng tôi, tiếp tục tổn thương Kurokocchi sao ?
-Tôi chỉ muốn em ấy về bên cạnh tôi.
Gã làm sao dám tổn thương bé yêu của mình.
Midorima nhìn Aomine, hắn có thể hiểu cảm giác của gã, nhưng :
-Aomine, tôi biết cậu không ngu ngốc như vậy. Trận đấu vừa rồi chính là câu trả lời của Kuroko : cậu ấy không hề muốn về bên cậu. Nơi khiến cậu ấy hạnh phúc là Seirin, chứ không phải là chúng ta. Cậu muốn nhìn thấy Kuroko lại đau khổ sao ?
Aomine trừng mắt nhìn Midorima, gã nhận ra rằng mình không thể phản bác lại được, bởi vì... tất cả điều đó đều là sự thật.
-Lần này các cậu có thể cản tôi nhưng lần sau thì đừng hòng.
Nhìn Aomine đi xa dần, Kise cảm thán :
-Đúng là Aominecchi, cậu ta luôn dễ dàng thương lượng nếu chuyện đó liên quan đến Kurokocchii.
-Cậu ta như một con hổ mất đi người thuần phục, ai biết rằng cậu ta sẽ làm điều gì điên rồ tiếp theo.
Midorima phiền muộn.
-Chúng ta thì có khác gì ?
Khi Kise nói những lời đó, Midorima không biết cậu ta đang nghĩ gì. Có thể cậu ta cũng đang dần đi đến giới hạn của mình ? Thật nực cười, bọn họ đúng là những tên khốn nạn.
-.- -.- -.- -.- -.- -.- -.-
-Yee, vậy là chúng ta đã hoàn toàn đánh bại được đối thủ đầu tiên.
Wakamatsu nhìn mọi người, hào hứng nói.
-Im cái mồm đi !
Nhìn vẻ mặt đáng sợ của đội trưởng, Wakamatsu thức thời ngậm chặt miệng mình lại. Nhưng hắn im miệng không có nghĩa là người khác cũng vậy, một tên dự bị nào đó mà hắn không thể nhớ nổi tên bắt đầu ba hoa :
-Ta cứ nghĩ Seirin mạnh quá, nhưng... cũng chỉ có vậy thôi. Đặc biệt là số 11. Thằng đó yếu dễ sợ luôn, cậu ta vẫn cứ cố chơi hết trận dù bị chấn thương, không hơn gì loại bỏ cuộc từ đâu.
-Mày nói lại lần nữa cho tao nghe xem nào ?
-Ao...mine ?
-Tao bảo mày nhắc lại lần nữa cơ mà !
-Ai cho mày nói cậu ấy như vậy !
-Tên rác rưởi như mày tại sao lại tồn tại trên đời vậy, Hả ?!
........
Mỗi lần nói một câu, Aomine lại đấm tên dự bị đó một đấm. Nhìn khung cảnh đẫm máu trước mặt, Wakamatsu sợ tới mức bủn rủn tay chân. Nếu cuối cùng các Senpais không lao vào lôi Aomine ra, Wakamatsu đoán tên dự bị kia sẽ chết thật. Hắn chưa kịp bình tĩnh lại thì lại thấy Aomine đang đi đến gần mình, nhìn tay gã đẫm máu Wakamatsu sợ tới mức không thể di chuyển được. Hắn nhắm chặt mắt lại, nhưng một lúc sau cũng không thấy mình bị đấm như tưởng tượng. Hoá ra.... đằng sau hắn là cửa. Cảm giác được thoát chết làm Wakamatsu mất hết
Đội trưởng nhìn cảnh tưởng trước mắt, thở dài, hắn nói với Momoi :
-Em có thể đi khuyên Aomine được không ?
Mãi không thấy Momoi trả lời, đội trưởng quay sang thì thấy Momoi đang cố đá thêm vài phát vào tên dự bị đó. Thấy hành động của mình bị phát hiện, cô cười nhẹ :
-Chuyện này thì ... chắc em làm không được.
Nói xong Momoi cũng rời đi theo Aomine. " Aomine đã đành, sao người luôn lí trí như Momoi cũng .... "
-.- -.- -.- -.- -.- -.- -.-
Thất bại khi đấu với Touou Kakuen đã khiến Seirin kiệt quệ. Họ không thể lấy lại phong độ như ban đầu, lối chơi một thời mẫu mực giờ đây đầy chồng chất những sai lầm ! Và họ đã để thua hai trận tiếp theo, ngưỡng cửa tới giải quốc gia đã khép lại với Seirin ! Nhưng mọi chuyện sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy, khi chúng ta thua cuộc, cũng có nghĩa là sẽ có một khởi đầu mới. Nghĩa là.... cùng nhau chiến đấu để vượt qua thử thách mới.
???? Hiii, muốn giới thiệu cho mọi người bài hát mình thích nghe dạo gần đây. Rất ngọt ngào đó nhaa !
Sao có thể vừa ngầu vừa dễ thương như này được cơ chứ ???? ???? Em xứng đáng có 10 người chồng ????