CHƯƠNG 236
Dư Nhã Thiểm quan sát anh kĩ càng nhưng không thể tìm thấy được ánh mắt anh nhìn cô ta như trước kia nữa.
“Được!”
Cô ta căm hận, siết chặt tay nói: “Em biết đều là lỗi của em, anh thích cô ta cũng là điều dễ hiểu, chỉ trách em đã đến quá muộn.”
Khúc Chấn Sơ nhíu mày.
Dư Nhã Thiểm nói tiếp: “Chiều nay em sẽ rời đi, sẽ không xuất hiện trước mặt hai người nữa.”
Cô ta rũ mắt, giọng nói hiện rõ vẻ bi thương.
“Em chỉ mong, anh Chấn Sơ có thể tiễn em, đi chữa mặt cùng em.”
Khúc Chấn Sơ cúi đầu nhìn cô ta, không biết cô ta lại đang tính toán gì, nhưng anh chợt nhớ lại nửa tấm ảnh mà quản gia đưa anh xem lúc nãy.
“Trước kia cô từng gặp Tiêu Nhĩ Giai chứ?”
Dư Nhã Thiểm ngơ ra.
“Chưa từng gặp.”
Khúc Chấn Sơ híp mắt lại.
“Vậy tại sao cô ấy lại có ảnh của cô?”
Dư Nhã Thiểm lập tức trở nên hoảng loạn.
“Em cũng không rõ, cô ta lấy ở đâu ra sao em biết được.”
Ánh mắt sắc bén của Khúc Chấn Sơ nhìn thẳng vào cô ta, thực chất là đang xác định tính chân thật trong lời nói của cô ta.
Dư Nhã Thiểm như đang bị gai cắm vào lưng, căng thẳng sợ hãi, nhịp tim tăng vọt.
Cô ta vội chuyển chủ đề: “Anh Chấn Sơ, anh sẽ tiễn em lên sân bay chứ?”
Khúc Chấn Sơ quay đầu qua, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ bảo Chiết Lam đưa cô ra nước ngoài.”
Dư Nhã Thiểm nhìn anh quay lưng bước lên tầng, thầm đoán chắc chắn anh lại đi tìm An Diệc Diệp.
Vẻ buồn bã trên mặt cô ta tiêu tan ngay lập tức, giơ tay lên chạm vào mặt mình.
“Hủy hoại gương mặt của tôi, tôi sẽ không để cô được yên ổn!”
An Diệc Diệp biết được Dư