CHƯƠNG 237
Dư Nhã Thiểm không kiên nhẫn xua xua tay, quay đầu nhìn về phía sau.
“Khúc Chấn Sơ thật sự không tới sao?”
“Hôm nay cậu chủ có việc.”
Dư Nhã Thiểm cười khẩy.
“Là có việc hay là bận ở cùng người phụ nữ kia?”
Chiết Lam không đáp lại, chỉ chỉ về lối vào.
“Cô Dư, có thể lên máy bay rồi.”
Dư Nhã Thiểm cầm vé, chậm rãi nói: “Chiết Lam, anh chuyển lời cho Khúc Chấn Sơ, anh ấy đối xử tốt với người phụ nữ kia như vậy, sau này sẽ phải hối hận.”
Nói xong, cô ta đi thẳng về phía lối vào.
Chiết Lam đứng ở ngoài, nhìn cô ta rời khi, đến lúc máy bay cất cánh anh ta mới nhắn tin báo cáo lại cho Khúc Chấn Sơ.
Vài phút sau khi anh ta rời đi, Dư Nhã Thiểm lại bước ra, đi về phía ngược lại.
Ra khỏi sân bay, cô ta lên chiếc xe đỗ bên đường, xé nát tấm vé máy bay trong tay.
Người ngồi ở ghế lái xe nhìn cô ta qua kính chiếu hậu.
“Cho dù không được chữa trị thì cũng muốn tiếp tục ở lại đây, Dư Nhã Thiểm, cô ác độc với bản thân thật đấy.”
Dư Nhã Thiểm ngẩng đầu lên nhìn anh ta.
“Nói ít thôi, đã nói chuyện xong với người bên Mỹ chưa? Chắc chắn Khúc Chấn Sơ sẽ còn cho người đi xác thực, đừng để anh ta phát hiện.”
“Đương nhiên rồi.”
Người ngồi trên ghế lái xe quay đầu qua: “Tôi hiểu rất rõ cách làm việc của anh trai mình.”
Khúc Diên Nghị cười rồi khởi động xe, nhanh chóng rời khỏi sân bay.
Dư Nhã Thiểm vừa đi, An Diệc Diệp cũng không kịp nghĩ nhiều nữa, xin nghỉ phép liền khoảng hai tuần rồi, lúc về trường thì đã phải thi rồi.
Không dễ gì mới ứng phó được môn mà mình không giỏi, nhóm người ông Trương đã tìm đến