Ưattpad_arthan_
Chỉ còn 3 ngày nữa là đến Giáng Sinh, khắp các con đường lớn nhỏ đều ngập tràn không khí háo hức của ngày lễ.
Tiêu Vi và Tiểu Nghiên cực kỳ hào hứng lôi Hạ Tiếu đi dạo phố, mĩ danh là để giúp Hạ Tiếu thay đổi không khí, cải thiện tâm trạng. Thực ra Hạ Tiếu chẳng có chút hứng thú nào với việc ra đường chen chúc nhau vào cái thời điểm lạnh nhất của mùa đông như thế này, nhưng vì không muốn làm hai cô ấy thất vọng, cô đành phải căng da đầu mà phụng bồi. Chỉ mới dạo được nửa ngày, Hạ Tiếu liền cảm thấy có chút chịu không nổi.
Thế quái nào xung quanh cô toàn các đôi tình nhân tay trong tay âu yếm nhau vậy? Thế giới này điên hết rồi à? Sao ai cũng có đôi có cặp hết thế? Yêu đương thì thôi đi, lại còn cố tình show ấn ái ở nơi công cộng thế này mà được à? Các người phải nghĩ cho cảm giác của những người độc thân khác chứ!
Hạ Tiếu sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào một đôi tình nhân đang trêu đùa nhau trước của hàng kem Haagen Dazs, cô gái đang nghến chân cố gắng bắt được que kem trên tay chàng trai, chàng trai vừa cười vừa trêu chọc cô gái, hình ảnh vừa ngọt ngào vừa thân mật. Tiêu Vi ở bên cạnh thấy Hạ Tiếu sắc mặt càng lúc càng kém chợt thấy không ổn, vội lôi cô về nhà, chỉ sợ Hạ Tiếu nghĩ không thông lại làm ra chuyện gì đấy điên rồ.
Hạ Tiếu vừa được thả về nhà, ngồi còn chưa ấm chỗ thì lại có điện thoại của Bạc Vũ gọi đến.
[Bảo bối, tối nay đi Lush bar không?]
Không đợi Hạ Tiếu trả lời, Bạc Vũ đã nói thêm:
[Không được từ chối! Người ta nói quá tam ba bận, cậu mà từ chối thêm lần này thì đừng gọi ông đây là ba nữa!]
Hạ Tiếu bĩu môi:
[Tớ mới không có người ba như cậu]
[Thế có đi không?]
[Đi!]
[Được, 9h tối nay nhé, tạm biệt]
Như sợ Hạ Tiếu có thời gian đổi ý, Bạc Vũ thông báo thời gian sau đó liền cúp máy luôn.
.
.
9h tối, Lush bar, phòng bao 205.
Ở trong phòng bao, không khí vô cùng náo nhiệt, nhưng tuyệt không lộn xộn, cũng không có cảnh tượng tɦác ɭoạи, ngoại trừ mùi rượu và mùi thuốc lá nhàn nhạn thì có thể coi như tương đối bình thường. Hạ Tiếu âm thầm thở phào một hơi, đồng thời cũng cảm thấy không bất ngờ lắm. Bạc Vũ quan hệ rộng, chơi với nhiều người, bạn bè hắn loại nào cũng có. Tất nhiên đây chỉ là 1 buổi tụ tập bình thường, không đời nào Bạc Vũ dám dẫn cô đến gặp đám hồ cẩu bằng hữu của hắn hoặc đến mấy party tɦác ɭoạи của đám phú nhị đại cả.
Mặc dù ở tầng trên của giới thượng lưu thành phố B nhưng Hạ Tiếu chưa bao giờ tham gia vào mấy buổi tụ tập của đám con nhà hào môn, một phần là do cô ít khi ở trong nước, một phần là cô không có hứng thú. Mà chính Bạc Vũ cũng khuyên Hạ Tiếu nên hạn chế giao du với một số thành phần trong đám nhà giàu này. Bạc Vũ không kể chi tiết nhưng Hạ Tiếu vẫn có thể biết khá rõ về sự thối nát và tɦác ɭoạи của đám con ông cháu cha kia, chơi gái, mại dâm, cắn thuốc, s*x party...không gì là bọn họ không dám làm. Nghe đâu mấy hội đấy còn thường xuyên tổ chức đua xe, cá cược, có lần chơi quá trớn đến mất cả mạng người, phải bỏ kha khá tiền để bưng bít.
Hạ Tiếu vừa lơ đãng suy nghĩ vừa liếc mắt tìm kiếm Bạc Vũ, ngay lập tức cô nhìn thấy cậu ta đang ngồi ở ngay bàn trung tâm của phòng bao, bên cạnh là một cô gái rất xinh đẹp, nhìn cử chỉ thân mật của hai người, cô đoán hẳn cậu ta lại mới thay bạn gái.
Bạc Vũ vừa nâng mắt liền nhìn thấy Hạ Tiếu, hắn nhếch môi đứng dậy tiến đến khoác vai cô, giọng nói ngả ngớn trêu ghẹo:
- Tớ còn tưởng cậu không đến chứ?
Hạ Tiếu mỉm cười liếc hắn:
- Cũng phải chừa cho cậu ít mặt mũi chứ, Bạc thiếu gia đã mời thì làm sao tớ dám từ chối.
Bạc Vũ bật cười, đôi mắt đào hoa hơn nhướn lên, hắn giả bộ khoa trương quay sang nhìn Hạ Tiếu:
- Hóa ra cậu cũng biết nể mặt tớ cơ à?
Hạ Tiếu mỉm cười đánh mắt về phía cô nàng đang lườm muốn cháy mặt mình, cô dịch sang bên cạnh một chút để giữ khoảng cách với Bạc Vũ, không chút để ý nói:
- Sao lại không? Thôi tớ ra bên kia ngồi nhé? Cậu về bàn tiếp khách tiếp đi.
Bạc Vũ thu tay lại, hắn trở