Tối đến anh ôm cô ngồi trên ban công của biệt thự, hòn đảo này là của nhà anh, biệt thự này, nơi này anh đã cố tình vì cô mà thiết kế tất cả. Vì anh biết cô rất thích nơi yên tĩnh thoáng mát.
''Dạ Minh Nam tại sao anh lại yêu em, em không đẹp, không giàu có, không tài năng, em chỉ là một cô gái bình thường nhưng anh lại yêu em, cưới em, em không xứng với anh mà?''
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô rồi nắm lấy vai cô xoay lại để cô nhìn thẳng vào mắt mình.
''Bởi vì anh đã có tất cả, thứ anh thiếu chỉ là em, thứ anh cần cũng chỉ có mình em. Với lại vợ à, em rất xinh đẹp.''
Đêm đó anh và cô trải qua một đêm động phòng chân chính đến gần sáng thì cả hai mới chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau anh và cô thức dậy rất trể vì cuộc vận động hôm qua, anh và cô xuống để ăn trưa rồi chuẩn bị đi tắm biển. Cô mặt một bộ bikini hai mảnh màu trắng, vì hơi ngại ngùng nên cô khoác thêm một chiếc áo choàng bằng ren màu đen trong rất quyến rủ.
''Em ở đây nghịch nước trước nha anh có việc cần làm một chút nữa anh quay lại.''
''Anh đi đi.''
Lúc anh đi rồi thì cô xuống biển nghịch nước, làn nước trong vắt, không khí mát mẻ thật thoải mái quá. Vì Dạ Minh Nam đi rồi nên cô muốn xuống bơi một lát nên đã cởi áo choàng và bắt đầu bơi.
Trong lúc đang bơi thì bỗng nhiên chân cô bị chuột rút, do không khởi động trước khi bơi. Cô cố vùng vẫy nhưng cô đi hơi xa bờ nên không với chân tới, cô cố gắng vươn người về phía trước để đẩy mình vào bờ nhưng điều vô ít. Khi cô sắp không trụ được nữa, thì bỗng có một người đàn ông cao to, thân hình vạm vỡ chạy về phía cô lao ra như một cơn gió bơi tới chỗ cô rồi kéo cô vào bờ.
Cô ho sặc sụi vì nước biển vào miệng, người đó lại nắm lấy chân bị chuột rút của cô mà xoa nắn giúp cô cảm