Đúng 12 giờ cô đến cục dân chính đã thấy Dạ Minh Nam đứng ở đó chờ, anh còn nôn nóng hơn là kí hợp đồng vài trăm tỷ. Đối với anh cô quý giá hơn bất cứ thứ gì trên đời này vì cô anh có thể từ bỏ tất cả chỉ cần cô bình an, vui vẻ.
"Chúng ta vào trong đi.''
'Xem vẻ mặt nôn nóng của anh ta cứ như anh ta đã yêu mình từ lâu không bằng' cô thầm suy nghĩ.
Hai người bước vào cục dân chính, 30 phút sau khi trở ra thì học chính thức đã là vợ chồng hợp pháp.
"Dọn về nhà ở cùng anh, rồi anh sẽ chuẩn bị để tháng sau chúng ta tổ chức hôn lễ.''
''Có cần gấp như vậy không?''
''Cưới vợ phải cưới liền tay, không thôi đêm dài lắm mộng. Huống chi chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp.''
Coi như cô thua anh cái tên tổng tài cao ngạo này, dù gì cô cũng là vợ anh rồi.
Anh và cô lên xe, điện thoại anh chợt reo lên.
''Có chuyện gì vậy mẹ.''
''Con đã đăng ký kết hôn rồi sao, với ai, mau đưa con dâu về đây cho mẹ xem nào.''
''Đến lúc thì con sẽ đưa cô ấy về, mà mẹ mau chuẩn bị sắp xếp, cuối tháng này tụi con sẽ tổ chức hôn lễ.''
Tô Nguyệt mẹ của Dạ Minh Nam ở đầu bên kia vui như mở hội gấp gáp đáp.
''Con cứ yên mọi thứ mẹ sẽ chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ ngày rước con dâu về thôi.''
Sau khi cúp máy Dạ Minh Nam quay sang nhìn cô hỏi:
''Đồ đạc của em ở nhà cũ có cần lấy gì không, anh cho người qua lấy rồi sẽ chuyển về biệt thự cho em.''
''Tôi sẽ tự mình đi lấy, anh cứ ở trong xe chờ tôi, nhanh thôi.''
Cô lên nhà nhìn ngôi nhà thuê cũ kỉ mà mình đã sống trong 9 năm qua từ khi bị họ hàng đuổi ra khỏi nhà. Luyến tiếc nhưng cuối cùng cũng phải chuyển đi vì bây giờ cô đã là vợ của người ta. Cô mở tủ lấy thùng hộp giấy chứa đựng những