Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Sos


trước sau

Uyển Tình cũng tưởng là nguyên nhân này, vốn không có hỏi nhỏ. Dù sao cô cũng kiến thức nông cạn, chỉ biết là Havard và Massachusetts, cho dù Đỗ Thiến chỉ nói ra một cái tên của một trường học, cô cũng chưa từng nghe qua.

“Con ở bên kia có quen không?”

“Tạm được, người Mĩ rất tốt.”

Hai người một bộ tương thân tương ái, Từ Khả Vy và Đỗ Viên Minh thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Xuống xe Đôc Thiến thừa dịp mọi người không chú ý, hạ giọng nói: “Cô đừng hiểu nhầm, tôi chỉ không muốn ba tôi lo lắng.”

“Cũng giống tôi.” Uyển Tình nói.

Các cô cũng không phải đứa ngốc.

Đỗ Thiến biết tính cánh của ba mình, sẽ không bị cô chi phối, nếu đã quyết định kết hôn, vậy nhất định sẽ kết hôn! Cho nên cô sẽ không náo loạn với Uyển Tình, nếu không Đỗ Viễn Minh sẽ thất vọng về cô, trong lòng sẽ hướng về phía Đinh Uyển Tình!

Đỗ gia chỉ có một đứa con gái là cô, tài sản phân chia như thế nào, tin tưởng ba ba khôn khéo hơn cô nhiều! Công ty tuyệt đối là của cô cho dù Đinh Uyển Tình sáp nhập vào hộ khẩu cũng không chiếm được cái gì, ngay cả cổ phiếu cũng không có khả năng có được, nhiều nhất là một chút bất động sản với tiền gửi ngân hàng. Nhưng chỉ như vậy, Đỗ Thiến cũng không cam tâm! Vốn tất cả thuộc về cô, Đinh Uyển Tình dựa vào cái gì? Muốn có lợi ích từ Đỗ gia, nằm mơ!

Mà Uyển Tình một lòng suy nghĩ vì Từ Khả Vy. Hiện tại không bàn luận, chỉ có thể hòa thuận ở chung. Cùng lúc, nếu hiện tại náo loạn lớn, kết quả lại vẫn thành người một nhà, mọi người sẽ không vui vẻ, nếu không thành, vẻ mặt ôn hòa cũng là một loại phong cách.

Trước khi ăn cơm, Từ Khả Vy lấy lễ vật của mình ra. Đỗ Thiến vừa thấy, trên mặt cương một chút, quả nhiên có chút chướng mắt. Ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đỗ Viễn Minh một cái, Đỗ Viễn Minh sắc bén nhìn lại, cô lập tức cười nói: “Cảm ơn dì, con thực thích.” Sau đó cầm lên mang ở trên người bản thân.

Cô ta mang lên người, làm cho Uyển Tình có chút buồn bực. Cô ta nên khóc om sòm, nếu cô ta khóc om sòm, về sau mẹ khẳng định sẽ sợ bản thân bị ăn hiếp, sẽ không đồng ý hôn sự này.

Tuy cô muốn Từ Khả Vy được hạnh phúc, nhưng có Đỗ Thiến lại không giống vậy, vẫn là sợ có tai họa ngầm.

Một bữa ăn cơm không được yên lòng, Đỗ Thiến sau khi về nhà, bị Đỗ Viễn Minh hỏi: “Con và Uyển Tình không có chuyện gì đi?”

“Không có việc gì, chúng ta là bạn học, có thể có chuyện gì?”

Đỗ Viễn Minh thở dài: “Nó sẽ là em gái con, thật tốt ở chung.”

Đỗ Thiến nhíu mày: “Ba đừng nói chuyện này! Con còn chưa cí chuẩn bị tốt đâu! Ba cũng đừng mong con gọi người kia là ‘mẹ’, con không gọi được! Con hai mươi tuổi, không phải mười tuổi! Cho dù là mười tuổi, con cũng không tiếp thu được! Hơn nữa, con hoàn toàn không biết Đinh Uyển Tình thì tốt rồi, cô ta cố tình lại là bạn học của con, ba biết là rất xấu hổ hay không? Hôn lễ của ba chuẩn bị lớn? Sẽ không mời hết người nhà của bạn học của con tới đi? Trời ơi! Bọn họ mà biết con và Đinh Uyển Tình là chị em….”

Đỗ Thiến cứng lại. Chuyện ân oán của cô và Đinh Uyển Tình, thật sự chỉ hai ba câu không nói rõ được! Nếu như bị những người trong lớp biết, sẽ sung sướng khi người gặp họa đi?

“Chuyện xưng hô đương nhiên sẽ thuận theo tự nhiên.” Đỗ Viễn Minh nói rõ, “Tình Tình cũng không có khả năng kêu ta là ‘ba’.”

Đỗ Thiến cười lạnh một tiếng: “Vậy cũng không nhất định! Ba là Đỗ Viễn Minh!”

Đỗ Viễn Minh lạnh lung: “Nói chuyện kiểu gì vậy? Chú ý tu dưỡng của con! Bộ dạng này, sao có thể lãnh đạo một công ty?”

Đỗ Thiến chột dạ nói: “Đã biết……..”

Đỗ Viễn Minh thở dài vỗ vỗ vai cô: “Con yên tâm, ba ba chỉ muốn tuổi già có người làm bạn mà thôi, cũng không hồ đồ. Con là con gái duy nhất của ta, ta sẽ không hao tổn mảy may lợi ích của con.”

Đỗ Thiến đột nhiên nhìn ông: “Ba ba cũng không muốn…….sinh con trai sao?”

“Dì của con tuổi đã lớn, không thích hợp để sinh con. Hơn nữa, nếu ba thật sự muốn con trai, vài năm trước đã cười một người vợ trẻ xinh đẹp rồi, hiện tại có thể bắt tay
vào bồi dưỡng.”

Đỗ Thiến ngẫm lại cũng phải, rốt cuộc mới bình tĩnh lại. Ít nhất ở phương diện này, ba cô cũng không cổ hủ. Ba cô rất yêu mẹ cô, bằng không sẽ không nghĩ cái gì cũng muốn để lại cho cô. Nghĩ như vậy, cô cung không phải kỳ thị Uyển Tình như vậy.

Bạn nào muốn đọc trước 50 chương giá siêu rẻ ủng hộ các dịch giả liên hệ [email protected] nhé :)

-

Uyển Tình về nhà, trách cứ Từ Khả Vy: “Vì sao mẹ không nói cho con biết chú Đỗ có một công ty lớn như vậy?”

Nếu nói rõ ràng sớm, cho dù chỉ nói Đỗ Viễn Minh mở một công ty họ Đỗ, cô cũng sẽ suy nghĩ, sau đó nói Mục Thiên Dương đi điều tra, không phải rõ ràng rồi sao?

Không! Ngay cả tên của chú Đỗ mẹ cung chưa nói cho cô, nếu như nói tên, không nói mở công ty, cô cũng biết! Vậy thì ngay từ đầu cô tuyệt đối không đồng ý!

Kết quả chỉ nói họ Đỗ, điều kiện trong nhà rất tốt. Có tiền cũng phân chia thanh mấy cấp bậc, lúc trước cô nghĩ chú Đỗ cho dù có tiền cũng ở cấp bậc thấp nhất, kết quả không nghĩ tới lại là cao nhất!

“Công ty gì?” Từ Khả Vy hỏi.

Uyển Tình sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Mẹ không biết chú Đỗ mở công ty sao? Công ty của chú ấy rất lớn, chú ấy ở A thị xưng thứ hai, không ai dám xưng thứ nhất.”

Trùm thương nhân có thể nói giỡn sao? Chính miệng Mục Thiên Dương đã nói qua, người trên thương trường, ai anh cũng không sợ, chỉ có khi đối mặt với Đỗ Viễn Minh mới cẩn thận mấy phần, dù sao gừng càng già càng cay, lòng dạ của ông ta sâu không đoán được. Đỗ Viễn Minh mưu tính sâu xa, rất nổi tiếng trên thương trường.

Mục Thiên Dương gặp người khác có thể nói là vương gặp vương, nhưng mà khi gặp Đỗ Viễn Minh, không nói là gặp sư phụ, dù sao cũng là chênh lệch!

Từ Khả Vy sửng sốt: “Quốc tế xa hằng là của hắn? Xa hằng, xa hằng……” Bà vừa nghĩ, thực sự có một công ty kêu xa hằng, nhưng thời điểm này còn không kêu là quốc tế xa hằng.

Từ Khả Vy thở dài: “Thật sự tách rời với xã hội……….” Từng là gió thổi cỏ lay trên thương trường, bà một lòng phấn đấu. Kết quả sau khi kết hôn, giúp chồng day con, sau đó lại bị đuổi ra khỏi nhà…….Cái gì cũng không biết.

Thời gian hai mươi năm dài như vậy, công ty nhỏ phát triển thành một công ty quốc tế cũng không kỳ quái. Chỉ là, khi đó Đỗ Viễn Minh chỉ là một nhân viên của xa hằng, làm sao bà có thể nghĩ tới ông ta lại là chủ đâu?

“Mẹ gọi điện thoại cho ông ấy.” Từ khả Vy nói.

“A?” Uyển Tình sửng sốt, “Mẹ, con không có ý tứ khác, mẹ sẽ không cãi nhau với chú ấy chứ?”

“Nói bừa cái gì? Xem sách của con đi!” Từ Khả Vy vừa bực mình vừa buồn cười nói.

Uyển Tình thè lưỡi, quay lại phòng, không vội lo lắng, nhịn không được gọi điện thoại cho Thiên Tuyết: “Thiên Tuyết, tớ gặp phải một rắc rối lớn, SOS!”

“Mang thai?” Thiên Tuyết đang mặc bikini tắm nắng trong hoa viên của nhà, “Gọi điện thoại cho anh hai của tớ, gọi điện thoại cho anh ấy………”

“Cậu nghiêm túc cho tớ!” Uyển Tình thẹn quá hóa giận.

“Nga, vậy cậu nói đi.” Thiên Tuyết uống một ngum nước chanh đá, “Di, không phải hôm nay cậu đi ‘thân cận’ sao?”

Uyển Tình nghẹn một chút, lười để ý cách dùng từ của cô: “Cậu biết tớ nhìn thấy ai không?”

“Ai?”

“Đỗ Thiến!”

Thiên Tuyết sửng sốt ba giây: “Phốc……”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện