"Là...là do Lục Bạch Bạch"
Ông ta hốt hoảng nói.
Nghe xong câu nói của ông ta cô cũng không tỏ vẻ bất ngờ vì cô đã đoán trước được việc đó.
Cô nhìn sang Hàn Hạo Thiên.
"Thiên.! Để em xử lý ông ta.!" Cô nhẹ nhàng nói.
"Được. Nghe em.!" Anh xoa đầu cô.
Mọi người xung quanh như được nhìn thấy một Hàn Hạo Thiên khác, còn Cẩn Phong, Tuyết Vân, Cao Thành và Ngô Tuyết thì đã quá quen với hình ảnh như vầy rồi. 4 người cùng ngồi ở bàn tiệc và nhâm nhi ly rượu vang.
"Lục Bạch Bạch rời khỏi đây, sau lúc nói chuyện với cô Lục và Hoắc tổng rồi.!" Một nhân viên bê khay rượu nói.
Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán
"Không lẽ cô ta ghen ăn tức ở với em gái mình vì em gái mình được làm Hàn thiếu phu nhân"
"Có khi là vậy đấy.!"
Không quan tâm đến sự bàn tán của mọi người, cô trực tiếp bước đến trước mặt Hoắc Thành Nam. "Tôi không muốn mọi chuyện ở đây bị lộ ra bên ngoài dù chỉ một tí, nếu không đừng trách tôi.!" Cô dùng ánh mắt lạnh lùng mà mình vốn có và học được một ít từ Hàn Hạo Thiên nhìn mọi người.
Qua ánh mắt và khí chất của cô, họ lại nhìn ra một Hàn Hạo Thiên khác. Một sự lạnh lùng, băng giá mà ít ai có được, lại xuất hiện trên một người con gái bình thường.!
Nghe cô nói xong thì hầu như mọi người đều đồng ý, chắc vì họ sợ cô và Hàn Hạo Thiên sẽ làm cho công ty của họ bốc hơi như những công ty đắc tội với Hàn Thị trước đây.
"Cô thì có quyền gì mà bắt chúng tôi không nói ra. Chắc gì cô và Hàn tổng yêu nhau, có khi 2 người diễn kịch thì sao!" vừa đồng ý xong thì nghe thấy một giọng nói. Mọi người dồn ánh mắt vào người đó. Đó là một người đàn ông trung niên cao và ốm.
"Không có Hàn gia thì còn có Mộc gia, Nam gia, Cao gia, Ngô gia. Bảo vệ cô ấy." Chưa đợi Lục Niệm Niệm và Hàn Hạo Thiên lên tiếng thì Mộc Tuyết Vân đã xen vô. Dù Mộc gia, Nam gia,Cao gia và Ngô gia không lớn mạnh bằng Hàn gia nhưng nếu nói về thương trường thì cũng là những gia độc đứng đầu. Nếu 4 gia tộc liên kết lại thì có khi đánh bại được cả các công ty lớn của nước ngoài đang hoạt động ở Việt Nam.
"Vậy...vậy..." Nghe xong câu nói của Mộc Tuyết Vân ông ta ấp úng. Dù sao công ty của ông ta thì chỉ cần 1 trong 4 gia tộc đó ra tay thôi thì cũng có thể bốc hơi.
"Tôi chẳng rảnh đâu mà diễn kịch cho các người xem.!" Hàn Hạo Thiên lạnh lùng nói.
"Tôi...tôi...xin lỗi.!" Ông ta ấp úng, chắc có lẽ nhận ra mình đã nói sai.
"Không sao!"Lục Niệm Niệm nói với ông ta.
Nói rồi cô quay sang Hoắc Thành Nam
"Hoắc tổng, hủy hợp đồng với công ty ông thì chắc chắn phải làm. Còn việc phá sản công ty ông hay không thì phải coi biểu hiện của ông.!" Cô dùng ánh mắt lạnh lùng nói.
"Vâng.! Vâng.! Cảm ơn cô... tôi...tôi cần phải làm gì.?" Ông ra tỏ ra yếu đuối hỏi cô.
"Việc đầu tiên là tôi muốn ông xin lỗi vợ con ông
Việc thứ 2 là xin lỗi những người từng bị ông chọc ghẹo. Còn vài việc nữa, bao giờ cần tôi sẽ nói với ông.!" cô nhìn ông ta cưới khinh nói.
"Được...được...!" Ông ta vội nói.
________________
Mọi người tiếp tục bữa tiệc. Đến khoảng 9 giờ Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm ra về trước bỏ 4 người bạn của mình lại. Anh láy xe thẳng về nhà chính của Hàn gia.
"Con chào cha mẹ.!" Lục Niệm Niệm nhìn Hàn