"Ha ha! Tôi chỉ có thể nói với cô rằng, scandal của cô không liên quan đến tôi."
"Nếu scandal đã bị bung ra rồi, tốt hơn hết cô nên gọi cho quản lí hoặc là bộ phận quan hệ công chúng của công ty cô, giúp cô giải quyết không phải tốt hơn sao?"
"Cô chạy đến đây cãi lộn sẽ giải quyết được vấn đề à?"
Quả nhiên cô ta rũ bỏ hoàn toàn trách nhiệm, thậm chí còn giả bộ mình là người bị hại.
Hứa Hi Ngôn cười khẩy: "Chị không thừa nhận cũng được, tôi chỉ muốn nói với chị một câu, đi đêm lắm có ngày gặp ma. Cứ đợi đấy, một ngày nào đó, fan hâm mộ của chị sẽ nhìn rõ bộ mặt thật của chị."
Văn Lệ không hổ là con chó trung thành của Hứa Tâm Nhu. Vào thời điểm mấu chốt, cô ta sẽ giúp chủ cắn người. Cô ta xen vào câu chuyện giữa Hứa Hi Ngôn và Hứa Tâm Nhu: "Cảnh Hi, tôi thấy cô cả giận mất khôn rồi đấy!"
"Cô bị fan hâm mộ của Mã Hạo Đông vây đánh thì tốt nhất cô nên tìm Mã Hạo Đông mà khóc lóc kể khổ, biết đâu lại có tác dụng."
"Hoặc là cô tìm đại gia của cô đấy, người ta nhiều tiền như vậy nhất định sẽ có cách giúp cô giải quyết đó!"
"Bằng không, cô tìm quản lí của cô mà xử lí, đừng có quấy rầy Tâm Nhu nhà tôi nữa."
"À, hay là cô không có quản lí nhỉ?"
"Suýt chút nữa thì tôi quên mất, cô phải ký hợp đồng trực tiếp với đoàn làm phim đúng không?"
"Vậy chắc chắn là cô không có công ty quản lí rồi?"
Vẻ mặt Văn Lệ đầy chế giễu. Ý cô ta là Hứa Hi Ngôn vừa không có quản lí vừa không có công ty, như vậy chẳng khác nào không nơi nương tựa, không có thế lực nào giúp cô giải quyết vấn đề.
Cứ cho là cô ngủ cùng đại gia đi, như thế thì có ích gì chứ?
Chẳng phải vẫn bị bôi đen như than đấy sao!
"Ai nói tôi không có công ty quản lí chứ? Tôi đã ký hợp đồng với Công ty Giải trí Cảnh Duyệt." Hứa Hi Ngôn cãi lại, nói ra tên công ty mình.
"Công ty Giải trí Cảnh Duyệt là công ty nào thế? Sao từ trước đến giờ tôi chưa từng nghe nói nhỉ?"
Giọng điệu của Văn Lệ cực kỳ khoa trương. Suốt mười năm kể từ ngày cô ta chân ướt chân ráo bước vào nghề cho đến hôm nay - khi đã trở thành một trợ lí chuyên nghiệp cho Hứa Tâm Nhu, cô ta thật sự chưa từng nghe đến Công ty Giải trí Cảnh Duyệt này.
Triệu Nhuế Kỳ đứng hóng hớt bên cạnh đã nhanh chóng
lên mạng tìm thử Công ty Giải trí Cảnh Duyệt, sau đó phát hiện không hề có trang web nào nhắc đến cái tên lạ lẫm này cả: "Không có nha! Không tìm thấy bất cứ tin tức nào của Công ty Giải trí Cảnh Duyệt cả! Đừng nói là công ty ma đấy nhé!"
"Ha ha ha..."
Một câu nói của Triệu Nhuế Kỳ khiến mọi người ở đây cười vang. Họ cười cợt vì vẻ nhếch nhác của Hứa Hi Ngôn, cười cô ngu ngốc vì đã ký hợp đồng với một công ty vốn không tồn tại, muốn tìm cũng không tìm được.
Có nhiều người còn nghi ngờ cô thuận miệng nói đại tên một công ty nhằm giữ thể diện cho mình.
Hứa Hi Ngôn có thể cảm nhận rõ tất cả mọi người đều đang chế giễu cô. Bọn họ đang cô lập cô, chỉ đợi cơ hội để cười nhạo cô.
Hứa Hi Ngôn không kịp nghĩ ra lời nào để phản bác lại. Dù sao Công ty Giải trí Cảnh Duyệt cũng chỉ là một công ty rất nhỏ, chỉ có một ông chủ, một nhân viên lễ tân, một nghệ sĩ. Một công ty với ba người nhỏ nhoi thì có thể giải quyết được vấn đề gì chứ?
Bây giờ, khi ngẫm lại, cuối cùng cô cũng hiểu rõ nỗi khổ tâm của Hoàng Quốc Cường. Ông ta khuyên cô đừng lấy trứng chọi đá cũng là vì nghĩ cho cô, không muốn cô xung đột với Hứa Tâm Nhu. Như vậy chỉ khiến cô càng bất lợi hơn mà thôi.
Nhìn dáng vẻ thảm hại của Hứa Hi Ngôn, Linda cũng có lòng tốt nhắc cô: "Cảnh Hi, hay là bây giờ cô đi tắm đi đã, đợi lát nữa tôi sẽ trang điểm giúp cô."
"Vâng, cảm ơn chị Linda."
Hứa Hi Ngôn không muốn tiếp tục tranh cãi nữa, quay người rời phòng hóa trang.
Hứa Tâm Nhu và Văn Lệ ở sau lưng cô nhìn nhau cười đắc ý. Cứ để cô ta tắm đi, coi như có thể tắm sạch trứng gà trên người thì cũng không thể nào sạch hết được những vệt nước bẩn đó.
Trong buồng hóa trang cá nhân, Kỳ Lệ Á đã nghe thấy toàn bộ câu chuyện ở vách bên kia, nghe thấy cả những tiếng cười nhạo báng. Cô chỉ cảm thấy quá chói tai.
Trước giờ cô không thích những chuyện lục đục trong đoàn làm phim, lại càng không thích xen vào mâu thuẫn giữa những diễn viên khác. Nhưng hôm nay thì khác, cô thật sự không thể nào nhịn tiếp được nữa.
...