"Vâng."
Hai người đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời đi thì vừa hay, điện thoại của Mã Hạo Đông ở túi quần reo lên. Hứa Hi Ngôn do dự một chút rồi cầm điện thoại lên, thấy tên hiện trên màn hình là "Chị Tống".
"Đợi chút, Uyển Đậu. Chị có cách hay hơn rồi."
Hứa Hi Ngôn thấy chị Tống - quản lí của Mã Hạo Đông gọi tới, trong lòng thầm vui mừng. Nếu chị Tống sang đón Mã Hạo Đông, đối với bọn họ thì đây là cách sắp xếp thoải mái nhất, cũng sẽ không gây thêm bất kỳ sự hiểu lầm nào.
Cô vừa bắt máy đã nghe được giọng nói đầy lo lắng của chị Tống hét lên trong điện thoại: "Hạo Đông, cậu ở đâu vậy? Sao nhìn thấy tin nhắn của chị mà không trả lời? Cậu càng ngày càng giỏi rồi! Vì một Cảnh Hi nhỏ bé mà muốn trở mặt với chị đúng không! Được! Chuyện khác chị không nói nữa, chị chỉ hỏi cậu một câu, cảnh phim tối nay, cậu có muốn quay nữa hay không?"
Hứa Hi Ngôn nghe ra được bên kia đang rất tức giận, sợ Mã Hạo Đông vì cô mà trễ nải công việc ở đoàn phim nên liền thành thật giải thích:
"Xin chào, chị Tống, em là Cảnh Hi, bây giờ anh Đông đang ở chỗ em. Có thể làm phiền bên chị sắp xếp người đến đón anh ấy được không? Anh ấy uống say rồi!"
Chị Tống nghe giọng của Hứa Hi Ngôn, lại lập tức điên lên: "Cảnh Hi, cô vậy mà… lại… Cô đợi đó… Các người ở đâu!!!"
Chắc là do giận quá nên chị Tống nói không ra lời. Cô ta hỏi Hứa Hi Ngôn địa chỉ rồi lập tức cúp máy, mang theo vài người nhanh chóng tới đón Mã Hạo Đông.
Hứa Hi Ngôn và Uyển Đậu ngồi cùng với Mã Hạo Đông đợi tầm nửa tiếng thì một tiếng "rầm" vang lên, cửa phòng bị người khác đá ra. Chị Tống đang giận dữ ngút trời bước vào cùng với bốn năm người đàn ông.
Hứa Hi Ngôn thấy người mình chờ đã tới, lập tức đứng dậy. Cô còn chưa kịp nói gì thì chị Tống kia đã sải bước tiến lên, tát cô một cái như trời giáng.
Sau một tiếng "Bốp!" giòn tan, một bên má trắng nõn của Hứa Hi Ngôn hằn lên vết đỏ chót.
"Này! Sao chị lại đánh người ta!?"
Uyển Đậu thấy chị Tống không rõ trắng đen mà đã đánh người, bèn nhào tới đẩy chị ta một
cái, bảo vệ Hứa Hi Ngôn sau lưng mình.
Chị Tống lùi về sau vài bước mới đứng vững lại được, ánh mắt ngập tràn căm hận:
"Cô hỏi tôi vì sao đánh người hả?"
"Cảnh Hi, rõ ràng cô biết bây giờ Hạo Đông quay phim cả ngày lẫn đêm mà cô còn cho cậu ta uống rượu?"
"Cô có biết là hiện tại sự nghiệp của Hạo Đông đang đà phát triển không, vậy mà cô còn bám riết lấy cậu ta."
"Đã tạo nên scandal rồi cô còn thấy chưa đủ sao, có phải cô muốn hủy đi tương lai của Hạo Đông thì mới vừa lòng không?"
"Chị Tống, tôi nói lại một lần nữa, tôi và Mã Hạo Đông chỉ là bạn bè! Cảnh Hi tôi chưa từng bám lấy anh ấy! Rượu là anh ấy tự uống, không ai ép! Nếu chị không muốn chuyện này lọt ra ngoài thì nhanh chóng đưa anh ấy về đi!"
Hứa Hi Ngôn luôn nhẫn nhịn vì cô thật sự không muốn gây thêm rắc rối.
Uyển Đậu cũng bảo vệ Hứa Hi Ngôn, giúp cô đối đầu với chị Tống: "Chị nghe rõ chưa? Chị Cảnh Hi nhà chúng tôi không có bám lấy anh Tiểu Mã! Bọn họ chỉ là bạn bè thôi!"
"Bạn bè? Cô dám nói không có gì? Đàn ông mà cô bám lấy còn chưa đủ nhiều sao? Cô cũng không nhìn lại thử bộ dạng của mình như thế nào? Bây giờ cô đã bị bôi nhọ đến nỗi đen như than luôn rồi, tiếng xấu muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Xin cô đấy, có thể tránh xa Hạo Đông nhà chúng tôi một chút không? Đừng rước thêm phiền phức cho cậu ta nữa, được không? Một mình cô đi làm gái là đủ rồi, xin tha cho Hạo Đông nhà chúng tôi đi!"
Chị Tống nhìn Hứa Hi Ngôn không vừa mắt, chỉ một lòng muống Mã Hạo Đông mau chóng cắt đứt quan hệ với cô.
"Chị nói gì! Chị nói ai đi làm gái! Chị nói lại một lần nữa!"
Uyển Đậu tựa như gà mẹ đang bảo vệ gà con, chống nạnh lớn tiếng truy hỏi chị Tống.
"Tôi đang nói Cảnh Hi đấy! Sao, dám làm mà còn sợ người ta nói hả?"
...