Khi đến toà nhàĐông Phương, Hứa Hi Ngôn vốn tưởng rằng mình đã trễ, thế nhưng hội trường tuyển chọn còn đông đúc hơn cả những gì Hứa Hi Ngôn tưởng tượng, vẫn còn rất nhiều người xếp hàng đợi đến lượt casting.
Hứa Hi Ngôn tìm được phòng của tổ kịch, nhận số dự tuyển của mình. Là số 222! A ha, người có thể nhận được nhiều số 2 như vậy cũng chẳng còn ai ngoài cô!
Trên hành lang toàn là nam nữ diễn viên trẻ, đưa mắt nhìn ra xa, cô thật sự có cảm giác giác như thiên quân vạn mãđang chuẩn bịđi qua cầu.
Bọn họđều đã vượt qua vòng loại báo danh trên mạng, xuất phát điểm cũng gần giống như Hứa Hi Ngôn.
May mà buổi casting lần này vừa công khai vừa công bằng, nữ chính nữ phụđều được chọn ra từđây. Vì thế, Hứa Hi Ngôn không lo lắng sẽ có góc khuất gì.
Côđịnh tìm một vị trí trống để ngồi, mới xoay người thì bỗng nhìn thấy một đoàn người đi từ hành lang bên kia tới. Cô gái đi đầu ăn mặc trang điểm thời thượng, đeo kính râm, bước đi tao nhã.
Đi bên cạnh cô ta là trợ lý, người quản lý cùng vài vệ sĩ. Nhìn khí thế như vậy làđủ biết đây chính là một diễn viên có tiếng.
Không ngoài dự liệu, có kẻ lập tức nhận ra người vừa xuất hiện, kích động nhốn nháo lên:
"Là Hứa Tâm Nhu! Thật sự là Hứa Tâm Nhu!"
"Hứa Tâm Nhu cũng tới casting sao?"
"Nghe nói tới thử vai nữ chính!"
"Wow… Lợi hại thật! Vai nữ chính căn bản không cần thử nữa, chắc chắn là của côấy rồi! Phim côấy diễn tôi đều xem, kỹ năng diễn xuất quá tuyệt! Tôi rất thích côấy!"
"Ừm, tôi cũng thích côấy, đi xin chữ kýđi!"
"Được được, cùng đi đi!"
…
Những người ồn ào muốn đi xin chữ kýđa sốđều là những người mới chưa được ra mắt, thấy minh tinh mà mình thích cũng sẽ ngưỡng mộ, sẽ theo đuổi. Đó cũng làđiều bình thường.
Hứa Hi Ngôn cười giễu một tiếng, đây chính là người chị cùng cha khác mẹ với cô, Hứa Tâm Nhu.
Năm năm không gặp, Hứa Tâm Nhu quả nhiên thay đổi quá lớn.
Cô ta được hộ tống trước sau, tựa như vầng trăng được các vì sao vây quanh. Cần khí chất có khí chất, cần
fan có fan, thật không hổ là nữ minh tinh hạng nhất đang nổi.
Hứa Hi Ngôn vốn không muốn chạm mặt với Hứa Tâm Nhu, cô nhìn thấy một vị trí trống, chuẩn bịđi sang đó ngồi nhưng Hứa Tâm Nhu lại vô tình phát hiện ra cô trong đám người.
Cô ta gỡ kính mát ra, trong đôi mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc. Lúc đầu cô ta cứ ngỡ rằng mình nhìn nhầm người, sao Hứa Hi Ngôn lại có thể xuất hiện ở buổi casting ngày hôm nay được chứ?
Nhưng khi cô ta nhìn kỹ lại vài lần, cuối cùng cũng xác nhận. Người con gái tuy để mặt mộc nhưng vẫn toát lên khí chất động lòng người đó, thật sự chính là Hứa Hi Ngôn.
Hứa Tâm Nhu ký tên cho mấy người mới xong, liền đi thẳng tới chỗ của cô.
Chỗ Hứa Hi Ngôn ngồi là trong góc, cách sảnh casting khá xa nên bên cạnh chẳng có một ai, chỉ có mình cô.
Đến khi trước mắt mình bị một bóng đen bao phủ, cô mới ngẩng đầu lên nhìn. Ngay lập tức, gương mặt đầy giả tạo trát đầy phấn của Hứa Tâm Nhu đập vào mắt cô.
A, người thì trở nên xinh đẹp hơn rồi nhưng vẫn khiến người khác cảm thấy giả dối như vậy.
"Là Ngôn Ngôn sao? Thật sự là Ngôn Ngôn sao? Chị không nhìn nhầm chứ!"
Hứa Tâm Nhu không hề biết Hứa Hi Ngôn đã nhìn thấu gian tình giữa cô ta với Sở Vũ Hách, vẫn tỏ ra là một người chị hiền lành: "Ngôn Ngôn, em về nước lúc nào vậy? Sao lại không về nhà trước?"
Hứa Tâm Nhu đứng ởđây, được đám người trợ lý và vệ sĩđứng xung quanh bảo vệ. Người bên ngoài ở xa đều không nghe được bọn họ nói những gì, chỉ nghĩ rằng Hứa Hi Ngôn đang xin chữ ký nói chuyện với đại minh tinh thôi.
Hứa Hi Ngôn cười lạnh: "Tôi tưởng mọi người đã quên tôi cả rồi chứ! Cái nhàđó còn có phần của tôi sao?"