"Xem em nói kìa, nhà họ Hứa luôn là nhà của em."
Trước mặt người khác, đương nhiên Hứa Tâm Nhu phải duy trì thái độ hòa nhã quan tâm: "Nói gì thì nói, ít nhất em cũng nên về thăm ông bà nội, còn có ba nữa. Bọn họđều rất nhớ em."
"Được, có thời gian tôi sẽđi."
Nếu hỏi rằng cô muốn về nhà họ Hứa thăm ai, thì chỉ có duy nhất ông nội mà thôi. Nhưng tạm thời cô chưa đi được, cô muốn ổn định rồi mới nói đến chuyện đó.
"Bây giờ em có chỗở chưa?" Cô ta lại hỏi.
"Tôi ở chỗ bạn."
Hứa Hi Ngôn đưa mắt nhìn sang chỗ khác, tỏý rằng mình không muốn tiếp tục nói chuyện nữa.
Cô thàở nhà bạn cũng không chịu về nhà, điều này vừa vặn hợp ý của Hứa Tâm Nhu. Cô ta còn mong cảđời này cô cũng không về nhà nữa kìa.
Hứa Tâm Nhu đểý thấy số báo danh trước ngực của cô, hơi bất ngờ hỏi:
"Cảnh Hi? Em đổi tên rồi sao? Số 222, em cũng đến tham gia casting à?"
"Muốn làm diễn viên rồi hả? Em muốn casting vai diễn nào? Chị có thểđề cử em với đoàn phim."
"Dù gì em cũng là em của chị, bọn họ sẽ nể mặt chị mà."
"Không cần đâu. Những gì hiện giờ tôi muốn cóđược, sẽ không cần sự giúp đỡ nào của bất kỳ ai."
Hứa Hi Ngôn từ chối thẳng thừng.
Lúc Hứa Tâm Nhu còn muốn nói thêm gìđó thì trợ lý của cô ta là Văn Lệ nhắc nhở: "Tâm Nhu, sắp tới lượt cô casting rồi, đi thôi!"
"Ngôn Ngôn, sau này nếu em cần gì thì cứ nói với chị nhé. Sốđiện thoại của chị không thay đổi."
Hứa Tâm Nhu thở dài một hơi, sau đóđeo kính lên, đi theo Văn Lệđến sảnh casting.
Trước khi bước vào trong, cô ta nói nhỏ với Văn Lệ: "Đi đánh tiếng với đoàn phim một chút, bất luận dùng cách nào cũng không được để số 222 Cảnh Hi được qua casting."
Hứa Tâm Nhu bảo Văn Lệđi giở chút thủđoạn hòng bóp chết giấc mơ làm diễn viên của Hứa Hi Ngôn từ trong trứng nước. Thật ra cô ta làm vậy chỉđơn giản là vì sợ hãi, sợ sau này cô sẽ nổi hơn cô ta.
Bởi vì sau năm năm xa cách, bây giờ ngoại hình của Hứa Hi Ngôn quá xuất chúng, một khi ra mắt thì chắc chắn sẽ trở thành một người mới có triển vọng.
Hiện giờ Hứa Tâm Nhu là nữ diễn viên hàng
đầu của Tụ Tinh, là ngôi sao hạng A đang lên. Nhà họ Hứa có mình cô ta nổi danh làđược rồi, cô ta tuyệt đối không cho phép Hứa Hi Ngôn cũng bước chân vào giới giải trí, cướp đi địa bàn của cô ta.
Vì Hứa Tâm Nhu casting vai nữ chính nên có quyền ưu tiên, cô ta vừa vào sảnh casting tầm 10 phút sau thìđãđi ra rồi.
Khi ra ngoài sắc mặt cô ta không tốt lắm, bởi vì cô ta không được chọn làm nữ chính. Vai nữ chính lại bị Kỳ LệÁ kia cướp mất, cô ta miễn cưỡng chỉ nhận được vai nữ phụ, thật sự không cam lòng.
Lần nào cũng vậy, chỉ cần có Kỳ LệÁ tham gia là cô ta đều tranh giành không lại. Kỳ LệÁ này đúng là hòn đá cản đường đáng ghét.
Chỉ vì Kỳ LệÁ xuất thân từ công ty giải trí Vân Hải, mà Hứa Tâm Nhu xuất thân từ Tụ Tinh, vì vậy lúc nào cô ta cũng cảm thấy thấp hơn Kỳ LệÁ một bậc.
Tuy cô ta là diễn viên hàng đầu của Tụ Tinh, nhưng đãi ngộ chẳng hơn diễn viên bình thường ở Vân Hải cũng là bao.
Mục đích cuối cùng của Hứa Tâm Nhu là công ty Vân Hải, bởi vì so với Tụ Tinh thì Vân Hải có triển vọng phát triển hơn, có thể hợp tác với quốc tế. Mục tiêu tương lai của cô ta là bước ra thế giới, làm ảnh hậu quốc tế.
Cô ta đời nào chịu gò bó cảđời ở trong công ty nhỏ hạng hai hạng ba như Tụ Tinh. Hiện giờ cô ta đang chuẩn bị nhờ ba mình giúp đỡđể bước vào phát triển ở Vân Hải.
Hừ, tới lúc đó, Kỳ LệÁ có nổi cỡ nào cũng phải ngoan ngoãn nhường đường cho mình.
Hứa Tâm Nhu mang người rời khỏi nơi thử vai với tâm trạng chẳng mấy vui vẻ. Trong khi đó, Hứa Hi Ngôn vẫn luôn lặng lẽ chờđợi, trơ mắt nhìn hết tốp người này đến tốp người khác casting xong rời đi, nhưng từđầu đến cuối vẫn không nghe thấy số báo danh và tên của cô.
Đã gọi đến hơn số 300 rồi, chẳng lẽ lúc nãy đã gọi số của cô rồi mà cô không nghe thấy, hay là có chuyện gì khác?
…