Chap 40
Tần Nguyệt Nhi tỉnh lại, thấy mình ở trong một căn phòng nhỏ. Hai tay cô bị trói lại bằng còng tay, cả chân cô cũng bị trói. Rốt cuộc đây là đâu, là kẻ nào đứng sau việc này.
\- Từ Khải!
Tần Nguyệt Nhi nhìn thấy Từ Khải đang ngồi thẫn thờ, ánh mắt phức tạp đang phải phân vân điều gì đó.
Đúng rồi, làm sao cô mà hiểu được người làm thuộc hạ trung thành này chứ. Đến cuối cùng vẫn là phản bội, là đứa con trong bụng cô thật đáng thương, nó có tội tình gì chứ? Con người quả là động vật đáng sợ mà.
\- Lát nữa tôi đưa cô tới một nơi, cô phải nghe theo tôi thì mới được sống tiếp.
Từ Khải nhìn Tần Nguyệt Nhi, cuối cùng cũng kết luận được câu trả lời của bản thân. Chỉ là lần này cơ hội thành công rất thấp mà thôi.
\- Vậy thà tôi chết còn hơn.
Tần Nguyệt Nhi nén cơn tức giận, cô không ngờ Từ Khải lại mang cô đi giao cho người khác như vậy. Rốt cuộc tên này muốn làm gì?
\- Chuyện này liên quan tới Lâm lão đại, và cả Hắc Long bang. Cô chọn đi.
Lâm Ngạo Thiên ư? Không được, cô nhất định không để cho chuyện đó xảy ra đâu. Lâm Ngạo Thiên, đây là chuyện cuối cùng em có thể làm cho anh.
Suy nghĩ một lát, Tần Nguyệt Nhi gật đầu. Đột nhiên Từ Khải lại bổ sung thêm một câu:
\- Lâm lão đại từng nghi ngờ cô, tại sao cô hi sinh vì hắn như vậy?
\- Dù anh ấy có nghi ngờ tôi đi chăng nữa, tôi vẫn yêu anh ấy.
Tình yêu, thật là cảm động mà.
\*\*\*\*\*
\- Tần Nguyệt Nhi đang ở chỗ tao, mày muốn cứu nó thì mày phải tự mình đến đây.
Cuộc gọi từ Phương Bình Lâm giành cho Lâm Ngạo Thiên. Lâm Ngạo Thiên biết rõ nhất định ngày này sẽ đến, chuyện này là ân oán cá nhân giữa hắn và Phương Bình Lâm, hắn không muốn ai phải liên lụy cả. Nhất là Tần Nguyệt Nhi của hắn.
\- Được, địa chỉ.
\*\*\*\*\*
Khu công xưởng bỏ hoang......
\- Anh ơi cứu em, cứu em....
Đường Vỹ Yên nhìn thấy Từ Khải mang Tần Nguyệt Nhi ra trao đổi với mình, trong lòng vô cùng vui mừng. Nếu hôm nay cô ta được thả ra, thay vào đó Tần Nguyệt Nhi phải chết thì Lâm Ngạo Thiên nhất định sẽ là của cô ta rồi.
\- Im đi!
Phương Bình Lâm nhìn Đường Vỹ Yên với đôi mắc sắc lạnh, khiến cho cô ta phải câm nín ngay. Dù sao nhất định cô ta sẽ có được Lâm Ngạo Thiên rồi, lo gì nữa.
\- Tôi đưa Tần Nguyệt Nhi đến, thả Vỹ Yên ra được rồi.
Từ Khải giao Nguyệt Nhi cho Phương Bình Lâm. Sau khi được cởi trói, Từ Khải dặn Đường Vỹ Yên:
\- Em đi trước đi, nhớ là đừng quay đầu.
\- Thế còn anh thì sao?
Đường Vỹ Yên nhìn Từ Khải có chút không yên tâm.
\- Em cứ đi trước là được.
\- Dạ!
Nhìn bóng dáng Đường Vỹ Yên khuất dần, Từ Khải mới quay trở lại tìm Tần Nguyệt Nhi. Đâu ai biết, thuộc hạ trung thành vẫn mãi trung thành, chẳng qua là bị dồn vào đường cùng nên mới bất đắc dĩ làm vậy. Đứa con trong bụng cô dù sao cũng không thể giữ lại được, bởi vì tin tức mới nhất là Từ Khải biết chính là Nguyệt Nhi đã bị trúng độc khi trở về từ chỗ Phương Bình Lâm. Đây là tin tức mà Từ Khải gặng hỏi mãi Đường Vỹ Yên mới chịu trả lời.
Độc đó chính là hương trầm ngày hôm đó Nguyệt Nhi đã ngửi phải một lượng khá lớn. Độc đó là độc giành cho bà bầu, người bình thường không bị ảnh hưởng.
Một khi trúng độc hoặc là con chết, hoặc là sinh ra cả hai cùng chết.
( Độc gì gì đó là do mình bịa, hoàn toàn không có thật nha. Không nhận gạch đá)
\- Tao biết thế nào mày cũng quay lại mà.
Phương Bình Lâm chờ sẵn Từ Khải quay trở lại. Nhưng dù sao rồi tất cả đều sẽ chết mà thôi.
\- Biết là tốt rồi. Dù sao hôm nay cũng là ngày chết của mày.
Không