Biệt thự Hàn gia
Bữa cơm tối diễn ra vô cùng vui vẻ, nội Phong gấp thức ăn bỏ vào chén cô
- Con ăn nhiều vào
- Dạ
Tuyết Nhi nhìn mọi người vô cùng cảm động, đây là buổi cơm gia đình đúng nghĩa mà trước giờ cô chưa hề cảm nhận được
- Hai đứa định cho ta bế cháu nội chưa vậy?
- Khụ...!khụ
Đang ăn nghe câu hỏi của ông Phong Thần mà cô muốn nghẹn thức ăn
Anh vòng tay qua vịn lấy vai cô
- Dạ tụi con cũng đang tính đến chuyện đó thưa ba
Cô nghe anh trả lời mà lòng thầm nở nụ cười khinh bỉ.
Sau lưng thì bắt cô uống thuốc tránh thai còn bây giờ lại nói như vậy.
Chẳng lẽ anh không biết ngượng là gì sao?
- ---------------
Ba mươi phút sau
Sau khi ăn xong, nội Phong, ông Phong Thần và anh cùng ra phòng khách, còn Thiên Anh và cô cùng đi dạo để trò chuyện
- Con nói cho con bé biết chưa?
Ông Phong Thần thắc mắc hỏi anh
- Vẫn....chưa
Nghe Bạch Phong trả lời hai từ "Vẫn chưa" nội vội lên tiếng
- Nếu như con không nói thì sau này đừng có mà hối hận
Bạch Phong im lặng không nói gì hay đúng hơn là không biết trả lời như thế nào
Liệu có phải anh đang giấu cô một điều gì đó mà không thể nói ra??
Quay lại với Tuyết Nhi và Thiên Anh, cả hai cùng đi dạo khuôn viên biệt thự
Lần đầu bước chân vào Hàn gia, cô đã bị choáng ngợp bởi sự xa hoa, sang trọng của căn biệt thự.
Nó còn rộng hơn cả biệt thự riêng của Bạch Phong, sân trước cũng đủ để đỗ vừa hai, ba chiếc máy bay, sân sau còn có cả bể bơi, một góc bên trái là vườn hoa hồng
- Đó là hoa hồng Monalisa Rose đúng không Thiên Anh?
Cô hơi thắc mắc
- Hả? à đúng rồi
- Chắc được chăm sóc kĩ lắm nên nó mới đẹp như này
- Lúc nhỏ em nghe nội kể lại vườn hoa hồng này là ba em sai người dựng nên
- Ba em??
- Vì mẹ em rất thích hoa hồng Monalisa Rose này nên sau khi bà ấy mất ba em đã trồng nó để tưởng nhớ về bà
Thiên Anh kể mà mặt hơi thoáng buồn
- Chị xin lỗi...chị không cố ý nhắc lại chuyện đó
- A...không có gì đâu, chúng ta đi tiếp thôi
Sau đó, Thiên Anh quàng lấy cánh tay Tuyết Nhi, cả hai nói chuyện hình như rất hợp ý nhau
- ---------------
Tám giờ ba mươi phút tối
*Cốc cốc*
- Vào đi
- Em