Sáng hôm sau
- Có thời gian thì về đây thăm bà
Nội Phong hiền từ nắm lấy tay Tuyết Nhi
- Dạ, con biết rồi
Tạm biệt mọi người ở Hàn gia, anh lái xe chở cô về biệt thự.
Đi khuất biệt thự một đoạn anh liếc sang kính ô tô phản chiếu hình ảnh cô đang ngồi ở ghế sau
- Xem ra gia đình tôi cũng coi trọng cô quá ha
Tuyết Nhi im lặng, đưa mắt nhìn khung cảnh xung quanh thông qua cửa kính xe
Đường đường là chủ tịch TK cao ngạo vậy mà lại bị một người con gái như cô bơ hết lần này đến lần khác
- Đang nghĩ cái gì vậy?
- Tôi chỉ là không biết cuộc hôn nhân này đến bao giờ mới kết thúc
Mặc dù ngay từ lúc bước vào lễ đường, cô đã rung động với anh nhưng cô cũng thừa biết anh làm sao mà thích một đứa con riêng như cô.
Cuộc hôn nhân này chỉ là gả thay vốn dĩ đã không hạnh phúc.....chi bằng cứ giấu cái thứ tình cảm đó vào trong lòng
- Một năm, hai năm hoặc là sẽ Không Bao Giờ kết thúc
Nghe rõ từng chữ anh nói nhưng cô vẫn im lặng.
Chiếc xe dừng lại trước cổng biệt thự cô vội mở cửa rồi đi thẳng vào nhà
- ---------------
Tối hôm ấy
Sau khi ăn cơm thì cũng tầm 8 tám giờ sau đó cô ngồi ở sô pha phòng khách gọi video call với trưởng phòng Thiên để xử lý đống hồ sơ
Anh đi từ bàn ăn tiến ra phòng khách
- Đang làm gì vậy?
- Nhìn không thấy hả
- Ai vậy Tuyết Nhi?
Trưởng phòng Thiên thắc mắc hỏi cô
Tuyết Nhi quay sang điện thoại, thái độ tươi cười khác hẳn lúc nói chuyện với anh
- Dạ không có gì đâu
Cô chăm chú xử lý hồ sơ, văn kiện mà hoàn toàn bơ đi anh.
Sau đó anh liếc điện thoại một cái rồi đi lên lầu
- Hồ sơ Dạ tổng giao cho em
- Chết em bỏ trên phòng rồi, đợi em xíu nha
Tuyết Nhi để điện thoại ở phòng khách rồi lên phòng lấy tập tài liệu xuống
Cô loay hoay tìm tài liệu trên phòng mà không hay biết ở phòng khách đang xảy ra chuyện gì
- ---------------
Tại phòng khách
Thấy cô đi lên Bạch Phong vội đi xuống, trên người chỉ mặc mỗi áo choàng tắm lại sô pha ngồi như chưa hề biết chuyện gì
Anh nhìn xuống điện thoại rồi giả vờ ngây