Hôm sau ánh sáng từ ngoài chiếu vào khe cửa sổ, cô nhíu mày nhăn mặt muốn nướng thêm một chút nữa nhưng có lẽ ánh nắng không cho cô như ý nguyện,cô liền mở mắt ra ngồi dậy với lấy điện thoại mở lên xem, thấy cũng không còn sớm cô xuống giường vệ sinh cá nhân cho bản thân.Sau khi vệ sinh xong cô nhìn mình trong gương vô cùng ngáo lý do mới ngủ dậy nhìn cô rất khác thường.
Cô lại tủ lấy một bộ trang phục cũng gần giống đồ công sở, toàn bộ là màu trắng trông rất đẹp và sang trọng.
Cô lấy ra rồi vào trong thay, thay xong cô bước ra ngoài nhìn mình trong gương cũng được, cô lại bàn trang điểm dậm thêm ít má hồng rồi thêm một chút son ,những bước đó trước khi làm cô sẽ thoa kem dưỡng rồi chống nắng lên cho da, nó sẽ bảo vệ da không bị hư tổn rồi mới đến các bước trang điểm đó.
Trang điểm xong cô chỉnh chu phần tóc lại cho gọn gàng, mái tóc bồng bềnh ngang lưng được uống layer nhẹ nhìn cô rất trẻ trung, cô xõa tóc ra nhìn mình trong gương vô cùng đẹp.
Cô rất ưng ý liền vui vẻ lấy một cái túi xách phù hợp với bộ trang phục cô, rồi mới đi xuống nhà.
Mẹ cô từ trong phòng bếp đi ra,thấy cô hôm nay đẹp hơn mọi ngày, đã vậy tinh thần còn vui vẻ nữa.
Bà không biết có chuyện gì nhưng nhìn thấy cô vui vẻ bà cũng mừng.
-- Nhiên nhi hôm nay trông con rất đẹp.
-- Con cũng thấy bình thường mà mẹ.
-- Bình thường mà nhìn con luôn cười tươi như vậy ?
-- Mới sáng phải vui không lẽ buồn hả mẹ.
-- Thôi được rồi cô nương mau xuống ăn sáng rồi đi làm.
-- Tuân lệnh mẫu hậu.
-- Được cái nịnh là giỏi hà.
-- Không phải con lai ba sao ?
-- Con đứng đó trả treo.
-- Hihi .
Cô cười tươi rồi cùng ba mẹ mình ăn sáng, ăn xong cô tạm biệt ba mẹ rồi đi làm, vừa ra khỏi cổng thì chiếc xe màu đen lái đến.Anh hạ kính xuống nhìn cô nói.
-- Lên xe đi.
Cô mỉm.cười rồi lên xe ngồi, cô thắt dây an toàn xong anh mới lái xe đi, trên đường anh luôn nhìn cô qua gương hôm nay nhìn cô rất đẹp, đẹp theo cách sang trọng.
Anh vừa lái xe vừa nhìn cô qua gương, nhận thấy có người đang nhìn cô, cô liền ngước lên vô tình nhìn vào gương thấy anh đang nhìn cô.
Cô liền quay qua nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ.
-- Chú không lo lái xe đi nhìn tôi làm gì ?
-- Hôm nay nhìn em rất đẹp.
-- Vậy ngày thường không đẹp sao ?
-- Có mà đẹp theo kiểu khác.
-- Ồ, chú đừng có nhìn nữa mau lái xe đi.
-- Đẹp cũng không cho nhìn nữa sao ?
-- Không.
-- Được đến công ty em đừng mơ mà làm việc.
-- Ý chú là sao ?
Anh không nói gì ? Làm cô hoang mang không hiểu lời anh nói là