Vài ngày sau đấy cô tiếp tục không còn gặp mặt Sở Kiều Yến, trong lòng nhẹ nhõm hơn.
Còn Dạ Hạo Hiên thì càng ngày càng sốt ruột, tìm kiếm suốt mấy ngày trời vẫn không tìm ra.
Anh thực rất nóng lòng và lo lắng, Lương Sơn cũng lo lắng thay cho con trai của mình.
Ông biết Dạ Hạo Hiên là con người như thế nào, nếu đã yêu ắc hẳn rất chung tình mà cô gái có thể khiến nó trở nên hấp tấp vội vàng như thế thì quả thật khiến ông tò mò.
Dự án gặp trục trặc hay khách hàng khó tính Dạ Hạo Hiên đều rất bình tĩnh còn lần này thì khác.
___
Biệt Thự Sở Gia
Hi Hoa cô đã rất tò mò rồi, hôm nay quyết định sẽ vào căn phòng đấy xem có gì bênh trong.
Bây giờ là tối khuya cũng không có ai, Sở Kiều Yến thì làm việc xuyên suốt ở công ty vì hình như dự án có vấn đề nên phải giải quyết ngay.
Cửa nhà kho không khóa, cô mở cửa bước vào nhìn bênh trong thì toàn là đồ đạc chất đầy cũng không có gì.
Đi xung quanh thì đến một bức tường trống, cô cũng không nghĩ gì lui người ra thì dập phải công tắc gì đó nó ấn xuống bức tường liền xoay lại thành một lối đi.
Hi Hoa bất ngờ, thật sự là có nhốt người sao? Cô ta hít thở sâu rồi từ từ tiến vào, đi một đoạn ngắn thì có căn phòng.
Hình như không khóa, cô ta đẩy cửa vào nhìn thấy cả căn phòng tối đen.
Trình An Nhã ngồi trên giường cũng nghe tiếng động, cô liền quay đầu nhìn.
Trong bóng đen thăm thẳm có một bóng dáng mảnh mai hình như là con gái.
- " Ai? " An Nhã lên tiếng.
Nghe tiếng của phụ nữ Hi Hoa liền giật nảy mình lên, phòng tối như thế cô ta chẳng nhìn rõ cái gì nên hơi sợ.
Đi gần hơn thì thấy rõ có người đang ngồi trên giường.
- " Trình An Nhã? " Cô ta không khỏi bất ngờ nói.
- " Hi Hoa? " An Nhã nhận ra giọng nói này
- " Wao, đại tiểu thư bây giờ lại có bộ dạng như thế này.
Thật thảm hại, xem xem nào " Hi Hoa cười nhếch môi đi đến gần cúi người nhìn mặt của An Nhã.
An Nhã theo phản xạ mà lui về sau một chút.
- " Chậc chậc, hoa khôi của trường đây sao? Nhìn không khác gì một con chó bị nhốt trong chuồng, từ lúc nhỏ học chung đến bây giờ....dựa vào đâu mà cô luôn chiếm hết mọi ánh hào quang của tôi chứ? Danh hiệu hoa khôi cũng là cô, danh hiệu nữ sinh thanh lịch cũng là cô, được nhiều người yêu quý cũng là cô....dựa vào đâu cơ chứ? Tôi có gì thua cô sao? " Hi Hoa nói.
- " Nhưng cô có được người tôi yêu " Trình An Nhã đáp lại
- " Đúng, đúng tôi đã chiếm được Sở Kiều Yến.
Sở Kiều Yến anh ấy là của tôi, thật hả dạ làm sao khi người đàn ông cô yêu lại đang tay trong tay với tôi trong chính căn nhà này? "
Trình An Nhã nghe xong liền rưng rưng nước mắt, cô cứ nghĩ mình bị nhốt ở đâu xa xôi nhưng không ngờ lại ngay chính trong nhà của họ.
- " Nhìn xem nhìn xem, cô lại bày ra vẻ mặt đáng thương đó nữa rồi.
Sao đây nhỉ? Cô thật xui xẻo