Hoắc Liên nay gửi con về nhà mẹ đẻ, Vu Thần hớn hở tưởng được một ngày riêng tư dính vợ, ai dè cô lấy xe của anh đi đua luôn.
- Cậu Vu, Liên Liên lấy con Lamborghini đi đua rồi. Cảnh sát đuổi theo náo loạn cả con phố.
Phan Anh dửng dưng đi vào báo cáo, từ ngày chính thức làm chồng Hoắc Liên, Vu Thần đã quen với việc dăm bữa nửa tháng lại có giấy phạt gửi về tận nhà. Cảnh sát không dám bắt tiểu thư nhà họ Hoắc, cũng là phu nhân Vu Thị nên chỉ có thể gửi giấy phạt. Nhưng giờ có con rồi, cô ấy mà có làm sao, thì bố con anh tính sao.
Vu Thần theo định vị tìm được con xe yêu dấu của mình.
- Liên Liên, em đứng lại cho anh!
Hoắc Liên hết hồn thấy chồng gọi điện thoại, nhìn qua gương chiếu hậu thấy anh đang đi con Ferrari của mình.
- Em đi tí rồi về.
- Mẹ kiếp, anh tóm được thì em chết chắc.
Hoắc Liên phóng xe khét lẹt, cô chạy, anh đuổi. Vu Thần nâng cánh gió ở xe, tăng tốc đuổi bằng được.
- Xuống xe!!!
Hoắc Liên phụng phịu bị chồng kéo xuống, anh nhét cô vào xe mình, rồi ném chìa khoá xe còn lại cho đám thuộc hạ lái về.
Ngồi trên xe, không ai nói gì, Vu Thần tức giận thấy rõ. Anh không đợi được về tứ hợp viện, cũng không đợi được tới khách sạn nhà mình. Lập tức anh đưa Hoắc Liên vào một khách sạn có tiếng của thành phố ngay gần đó. Khách sạn này không thuộc quản lý của Vu Thị.
Anh để Hoắc Liên ngồi ở ghế chờ, không quên cảnh cáo:
- Ngồi yên đấy, dám chạy anh sẽ chặt chân em.
- Anh dám, anh Long sẽ không tha cho anh đâu.
- Không phải thách, giờ anh là chồng em đó.
Vu Thần nói gì đó với lễ tân, họ ngay lập tức chuyển máy cho anh nghe. Vu Thần chỉ nói đúng 3 câu rồi cầm thẻ VVIP, cục súc lại chỗ Hoắc Liên kéo cô vào thang máy.
- Anh tính làm gì?
- Làm gì lát em sẽ rõ. Em nghĩ vào đây tâm sự?
- Em nghĩ anh muốn giáo huấn hay trách phạt em.
- Đúng là muốn phạt em.
- Mắc mớ gì vào đây.
- Vừa tiện mua khách sạn này.
- Tiện gì chứ?
- Tiện phạt em!
Đúng lúc thang máy tới nơi, Vu Thần lại kéo vợ ra, nhấn thẻ mở cửa, anh