Đại học B.
Vừa mới xảy ra sự kiện học sinh nhảy lầu.
Các bạn học mờ mịt hoảng sợ, tựa hồ không rõ vì sao Triệu Đại Phi muốn nhảy lầu, chỉ có Hạ Nhạc Thiên thấy được, giống như có một bàn tay tái nhợt, gắt gao túm Triệu Đại Phi nhảy xuống.
Tuy Hạ Nhạc Thiên không thân với Triệu Đại Phi, nhưng cả người vẫn lạnh run, thẳng đến khi di động truyền đến âm thanh như vừa download thứ gì xong.
Cậu mờ mịt nhìn về phía di động.
Giao diện bắn ra một khung ảnh đỏ như máu.
[ Đinh! App Trò Chơi Tử Vong của ngài đã download xong, chúc ngài chơi vui vẻ! ]
-------- Người chơi thân mến.
Chúc mừng ngài được lựa chọn trở thành người tham gia trò chơi của chúng tôi.
Trò chơi này tên [ Trò Chơi Tử Vong ], mỗi người chỉ có thể dùng một ID, không thể xoá bỏ, cũng không thể tháo app, di động đã trói định cùng linh hồn của ngài, không cần lo mất đi.
Nhắc nhở thân thiện: Khi ngài chết ở trong trò chơi, ngài cũng sẽ chết ở hiện thực.
Ngài cũng có thể lựa chọn cự tuyệt chơi trò chơi.
Nhưng trong vòng 3 ngày...!
Chắc chắn ngài sẽ bị lệ quỷ giết chết.
Thành công vượt ải trò chơi, ngài sẽ đạt được những gì mình muốn.
Thế giới này sớm đã không còn là thế giới các bạn vẫn nghĩ, vì nó đã tràn ngập nguy cơ.
Ngài tin trên đời có quỷ không?
Muốn biết quỷ rốt cuộc trông như thế nào sao?
Có lẽ, ác quỷ đang nấp trong bóng tối, liếm khoé miệng chờ đợi...!
Người chơi thân ái, hi vọng ngài nổ lực sống sót.
-------
Hạ Nhạc Thiên chớp mắt, cậu chưa từng download phần mềm này về di động.
Trọng điểm là, nó nhắc tới quỷ.
Chuyện này làm Hạ Nhạc Thiên không khỏi nghĩ đến bàn tay quỷ xuất hiện khi Triệu Đại Phi nhảy lầu.
Cậu sờ sờ cằm, không tiếp tục tìm hiểu di động, mà chờ cảnh sát đến tra hỏi theo lệ thường, sau đó cậu trở về kí túc xá, nghĩ đến cái trò chơi quỷ dị kia.
"Trò chơi này, có lẽ liên quan đến việc Triệu Đại Phi tử vong."
Cậu mở khóa di động, phát hiện icon của trò chơi làm vô cùng quỷ dị âm trầm.
Hạ Nhạc Thiên lựa chọn khởi động trò chơi, ngay sau đó trò chơi nhắc nhở yêu cầu đặt tên.
Hạ Nhạc Thiên tùy tiện lấy tên: [ Hạ Thiên Bất Lãnh ]
[ Tên đã bị đăng kí, xin người chơi tiếp tục đặt tên.]
"Tên này cũng có người đăng kí?" Hạ Nhạc Thiên giật mình, sau đó tiếp tục vò đầu bứt tai tự nghĩ ID, nhưng mệt cái là ba cái tên cậu nghĩ ra kế tiếp đều đã bị đăng kí.
Trải qua thất bại mấy lần, Hạ Nhạc Thiên tức cái lồng ngực, dùng sức gõ mấy chữ: [ Da Da Hạ ]
Cậu chẳng còn ôm hi vọng thành công.
[ Đăng kí thành công, chúc mừng " Da Da Hạ " trở thành người chơi.
]
Vậy mà thành công?
Hạ Nhạc Thiên vội ngồi dậy, lựa chọn tiến vào trò chơi, cậu đơn giản quét mắt nhìn giao diện trò chơi, phát hiện giao diện thứ này cùng đại đa số trò chơi khác không quá khác biệt, có kênh trò chuyện, chỉ là không biết có phải vì đang ở nội trắc quan hệ (?) hay không.
Kênh Thế Giới im lặng, không có người nào nói chuyện phiếm.
Giống như chỉ có một mình cậu là người chơi.
Hạ Nhạc Thiên không nghĩ nhiều, trực tiếp chọn bắt đầu trò chơi.
Thế giới trước mắt bắt đầu quay cuồng...!
*********
Đến khi tỉnh lại, Hạ Nhạc Thiên phát hiện chính mình nằm trên mặt đất lạnh băng, bên cạnh còn năm người đang hôn mê, cả nam lẫn nữ.
Đối mặt với sự tình quỷ dị như vậy, cậu mơ hồ nhớ rằng chính mình rõ ràng đang nằm trên giường cầm di động chơi trò chơi, sao chớp mắt liền tới địa phương này?
Lúc này, một cô gái từ trong hôn mê tỉnh dậy, nhìn thấy xung quanh nằm mấy người không rõ sống chết, hơn nữa cảnh tượng khủng bố như giết người, lại chỉ có Hạ Nhạc Thiên tỉnh táo, cô sợ đến hét thất thanh: "Đây là đâu?"
Hạ Nhạc Thiên lắc đầu: "Tôi cũng không biết, tôi tỉnh lại đã ở đây."
Cô gái run bần bật, thử dò xét dưới mũi một người, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Không sao.
Vẫn sống.
Hạ Nhạc Thiên nói: "Chúng ta gọi họ dậy trước đã."
Cô gái hoang mang lo sợ, chỉ có thể gật đầu.
Hạ Nhạc Thiên cùng cô gọi những người khác tỉnh dậy, bọn họ vừa mờ mịt vừa kinh sợ đánh giá xung quanh, hỏi Hạ Nhạc Thiên và cô gái đây là chỗ nào, xảy ra chuyện gì?
Cô gái tuy sợ hãi, nhưng được cái ở đây nhiều người, làm cô ít nhiều có cảm giác an toàn, "Tôi...!tôi không biết."
"Không phải có người bắt cóc chúng ta chứ?" Một kẻ cơ bắp đầy mình, dáng người có thể dùng từ cường tráng để miêu tả siết chặt nắm đấm, có vẻ rất muốn đánh hung thủ rụng răng đầy đất.
Hắn hiển nhiên không sợ hung thủ bắt cóc.
Một người đàn ông mặc tây trang đứng bên cạnh đẩy mắt kính: "Có lẽ vậy."
Cô gái nghe được lời này, sợ đến nhũn chân: "Vậy, vậy chúng ta mau chạy thôi, nếu lát nữa bị phát hiện thì làm sao bây giờ?"
Kẻ cơ bắp cười lạnh: "Bọn chúng tới càng tốt, xem ông mày đánh chết chúng như thế nào."
Người mặc tây trang khinh thường nhìn gã: "Cho dù anh có mạnh tới đâu cũng không đánh lại, anh cảm thấy mấy tên bắt cóc bình thường có năng lực đem chúng ta từ thành phố C đến đây sao?"
Hắn thấy được trên ngực kẻ cơ bắp có hình logo thành phố C.
Tên này liền do dự, giống như cảm thấy hắn nói có lý.
Kẻ cơ bắp nhìn sắc trời, "Mẹ kiếp, chúng ta đã hôn mê ở đây bao lâu?" Một người nam mặc áo sơ mi do dự giơ tay nhìn đồng hồ, vẻ mặt lập tức hoảng sợ, nói: "Chuyện này không thể nào!"
Những người khác cũng luống cuống theo, "Sao vậy?"
Người nam mặc áo sơ mi sắc mặt trắng bệch giơ đồng hồ cho mọi người nhìn: "Tôi nhớ rõ tôi đang trên đường tan làm, còn cố ý xem đồng hồ, lúc đó là xế chiều 5h, hiện tại vẫn chỉ 5h, nhưng bây giờ trời đã tối rồi mà!"
Trời đã tối rồi!
Mọi người vừa nghi hoặc vừa hốt hoảng, sôi nổi móc điện thoại ra xem là thật hay giả.
"Đây là cái gì?" Có người nhìn chằm chằm di động, tựa như thấy được thứ vô cùng đáng sợ.
Những người khác cũng vậy.
Hạ Nhạc Thiên giống như đoán được cái gì, cũng lấy di động ra mở khoá xem.
Giao diện di động hiện lên một phần mềm game kinh dị đã download lúc trước, gọi là trò