Một trận trầm mặc qua đi.
Lý Đại Tráng thử nói: “Nếu không thì đừng ai ăn, trực tiếp điền đáp án là thịt người đi, dù sao tỷ lệ đúng cũng có 50%.”
Trương Tiểu Hoa vừa nghe, nhịn không được phản bác nói: “Vạn nhất đáp án sai thì sao? Nếu trò chơi dùng loại tư duy quán tính này để lừa gạt anh thì sao? Đừng ngốc như vậy chứ.”
Lý Đại Tráng có chút tức giận trừng Trương Tiểu Hoa, khẩu khí không tốt nói: “Vậy mày muốn thế nào? Không lẽ mày tính ăn thịt kho tàu này sao?”
Trương Tiểu Hoa nghe vậy thì cười lạnh hai tiếng: “Ăn thịt người mà thôi, chỉ cần có thể sống sót, tôi ăn cái gì cũng được.”
Vừa nghe đến ăn thịt người, Lâm Cúc Hoa thật vất vả ói xong trở về lại che miệng đến thùng rác nôn tiếp.
Mấy người chơi nhịn không được ghé mắt, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Sao Lâm Cúc Hoa phản ứng lớn như vậy?
Cũng không phải bắt chị ta ăn thịt người, sao chỉ nghe một chút đã chịu không nổi?
Bất quá, lực chú ý của bọn họ lại bị Trương Tiểu Hoa hấp dẫn, bởi vì Trương Tiểu Hoa thế nhưng kéo khay thịt kho tàu về phía hắn, lẩm bẩm: “Không phải chỉ là thịt người sao.”
Không có gì đáng sợ.
Hắn dùng những lời này tẩy não chính mình.
Khổng Thiến Lệ kinh sợ, lắp bắp nói: “Anh, anh muốn ăn thật sao?”
“Kỳ thật, ngoại trừ ăn thử, chúng ta còn có thể lựa chọn biện pháp khác.” Điền Hân Đồng không đành lòng nhìn Trương Tiểu Hoa ăn thịt người, nhanh chóng ra chủ ý, muốn Trương Tiểu Hoa từ bỏ ý định.
Người chơi lập tức nhìn về phía Điền Hân Đồng.
Điền Hân Đồng vật lộn một hồi trong đầu, nói: “Lúc nãy không phải đầu bếp Trương nói có nguyên liệu sao, chúng ta có thể trộm lẻn vào phòng bếp nhìn xem rốt cuộc là thịt gì, như vậy có thể không cần ăn thịt kho tàu.”
Lý Đại Tráng nhịn không được kích động chụp tay: “Đúng vậy, biện pháp này tốt!”
"Nhưng mà, vạn nhất đầu bếp kia là quỷ, chúng ta trộm lẻn vào phòng bếp bị cô ta phát hiện thì làm sao bây giờ? Sẽ chết người." Khổng Thiến Lệ có chút chần chờ nói.
Lý Đại Tráng nói: “Ngu ngốc, chúng ta có thể dụ đầu bếp kia ra chỗ khác, lại phái người lẻn vào phòng bếp.”
Khổng Thiến Lệ cùng Điền Hân Đồng gật đầu, trong lòng nhịn không được kích động cùng hưng phấn.
Biện pháp này nói ra quả thật không tồi.
Dù sao so với ăn thịt người, lẻn vào phòng bếp không làm người ta phản cảm bài xích như vậy.
Trương Tiểu Hoa cười lạnh, nhìn quanh mọi người, hỏi: “Thế……Ai đi dụ dỗ Trương đầu bếp ra ngoài, ai phụ trách lẻn vào phòng bếp?”
Trương đầu bếp rất lớn có thể là quỷ, cho dù là người mới lần đầu tiến vào trò chơi, cũng biết nhiệm vụ dụ dỗ Trương đầu bếp vô cùng nguy hiểm, thậm chí có khả năng sẽ bị Trương đầu bếp giết chết.
Nét mặt vui mừng của người chơi nháy mắt đọng lại, mọi người trầm mặc xuống, biểu tình khác nhau.
Đúng vậy.
Ai đi dụ dỗ Trương đầu bếp?
Lỡ như bị Trương đầu bếp giết chết thì làm sao bây giờ?
Mỗi người đều có tâm tư riêng của mình, không ai muốn đứng ra chịu chết.
Trương Tiểu Hoa nhìn mà cười lạnh không thôi.
Hắn sớm biết những người này đều nhát gan.
Từ đầu tới giờ Triệu Hòa Hạo chỉ an tĩnh bàng quan nhìn người mới tranh đấu gay gắt, tựa hồ đang tính toán cái gì.
“Vậy, vậy các anh ai đi?” Khổng Thiến Lệ nhìn các người chơi nam, không nhịn được oán giận nói: “Nếu không thể đáp đúng câu trả lời, chúng ta đều phải chết ở chỗ này.”
Cô tự giác đem chính mình loại trừ đi.
Dù sao cô cũng là phụ nữ, bản thân không nên đi làm mấy chuyện nguy hiểm kiểu này.
“Ai đi cũng được, dù sao cũng không phải tôi đi.” Chu Trạch Phong vốn ít nói lập tức xua tay.
Những người khác nhìn Chu Trạch Phong, sôi nổi tỏ vẻ chính mình cũng không muốn đi.
Lý Đại Tráng biết còn như vậy thì coi như xong, dứt khoát liếc qua Trương Tiểu Hoa, nói: “Nếu không, để Trương Tiểu Hoa đi đi, hắn là người linh hoạt nhất ở đây.”
Trương Tiểu Hoa lập tức giận không thể át: “Lý Đại Tráng anh có ý gì? Muốn hại tôi cứ việc nói thẳng!”
Lý Đại Tráng vô tội nói: “Cậu hiểu lầm tôi rồi, chúng ta đều là tân nhân, thoạt nhìn cậu là người linh hoạt nhất, nếu là tôi đi, không chừng sẽ xảy ra chuyện.”
“Lý Đại Tráng nói rất đúng, nếu không Trương Tiểu Hoa đi đi?” Chu Trạch Phong lập tức phụ họa theo.
Không ai chủ động đi, hiện tại Lý Đại Tráng cố ý đẩy Trương Tiểu Hoa ra, Chu Trạch Phong đương nhiên phải bắt được cơ hội này.
Khổng Thiến Lệ ở bên gợi ý cho Trương Tiểu Hoa: “Đợi lát nữa anh có thể dụ dỗ nữ quỷ kia ra ngoài, bên này chúng ta lập tức lẻn vào phòng bếp tìm nguyên e nấu thịt kho tàu.”
“Không sai, chờ đến lúc đó chúng ta đều có thể sống sót rời đi.” Lý Đại Tráng kiềm nén kích động nói.
Trương Tiểu Hoa tức giận trừng những người này.
Bọn họ quả thật đánh bàn tính kêu lách cách, hắn còn chưa đồng ý, những người này đã trực tiếp thay hắn quyết định.
Nói khó dễ nghe một chút, chính là cố ý đẩy hắn đi chịu chết.
“Vậy Trương Tiểu Hoa anh tính toán dùng biện pháp gì lừa nữ quỷ rời khỏi phòng bếp?” Khổng Thiến Lệ quay đầu nhìn Trương Tiểu Hoa, trên mặt hoàn toàn không còn bất an cùng sợ hãi vừa nãy, thậm chí còn có tâm trạng cùng Trương Tiểu Hoa thảo luận biện pháp,
Nghĩ cũng đúng.
Hiện tại người đi chịu chết không phải cô ta, mà là Trương Tiểu Hoa xui xẻo.
Trương Tiểu Hoa tức giận đến mức bình tĩnh lại, hắn vẫn ngồi ung dung không nhúc nhích, nói: “Mấy người thích nói gì thì nói, không liên quan đến tôi.”
“Trương Tiểu Hoa! Sao bây giờ anh có thể đổi ý không đi nữa.” Khổng Thiến Lệ vội la lên: “Chẳng lẽ anh muốn nhìn mọi người chết hết ở đây sao?”
Trương Tiểu Hoa đào đào lỗ tai: “Tôi nói muốn đi lúc nào? Hình như chỉ có cô nói để tôi đi thôi?”
Khổng Thiến Lệ tức đến hô hấp dồn dập, ánh mắt lại nhịn không được né tránh, chột dạ vô cùng.
Trương Tiểu Hoa không bỏ qua vẻ mặt của Khổng Thiến Lệ, càng không kiêng nể gì nhìn từ trên xuống dưới Khổng Thiến Lệ, ác ý nói: “Tôi xem cô còn linh hoạt hơn cả tôi, không bằng cô đi đi.” Hắn quay đầu nhìn về phía Lý Đại Tráng: “Lý Đại Tráng, anh nói xem?”
Khổng Thiến Lệ lập tức nhìn Lý Đại Tráng bằng ánh mắt giúp đỡ, biểu tình nhu nhược đáng thương.
Lý Đại Tráng trong lòng lập tức nhộn nhạo lên, lần đầu tiên có phụ nữ nhìn hắn như vậy, ý muốn bảo hộ dâng lên, lắc đầu cự tuyệt nói: “Không được không được, Khổng Thiến Lệ lá gan nhỏ như vậy, lỡ làm hỏng chuyện của chúng ta thì làm sao bây giờ?”
Khổng Thiến Lệ nhịn không được thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn Lý Đại Tráng bằng ánh mắt cảm kích.
Người chơi khác đều không nói chuyện, lựa chọn bàng quan.
Trương Tiểu Hoa trong lòng cười lạnh, hắn coi như đã nhìn ra, Lý Đại Tráng cố ý muốn chính mình đi chịu chết, mà những người khác, vì tự bảo vệ mình mới phối hợp với Lý Đại Tráng.
Nhưng hắn sẽ không để những người này được như ý, ngược lại, hắn còn muốn tìm ra đáp án sống sót rời khỏi đây!
“Tôi nói một lần lần cuối cùng, mấy người ai đi cũng được, dù sao tôi không đi.” Trương Tiểu Hoa đứng lên, xoay người rời đi.
Lý Đại Tráng cũng đứng phắt dậy, cả giận nói: “Trương Tiểu Hoa, tôi khuyên cậu phải nghĩ thật kỹ, nếu cậu tiếp tục đi về phía trước, chẳng khác nào phân rõ giới hạn với chúng tôi.”
Trương Tiểu Hoa quay đầu, cười lạnh một tiếng, sau đó xoay người đi qua cửa sổ số 4.
Triệu Hoà Hạo bị cướp quyền chủ đạo thấy thế, khóe miệng hơi lộ ra ý cười, đáy mắt lại lạnh băng.
Lý Đại Tráng cảm thấy vô cùng mất mặt, cái tên Trương Tiểu Hoa nhát cáy này cũng dám cự tuyệt mình.
Khổng Thiến Lệ vội vàng an ủi nói: “Đừng giận, đừng giận, Trương Tiểu Hoa một thân một mình nhất định không có biện pháp sống sót, sớm muộn gì hắn cũng sẽ trở về tìm chúng ta.”
Lý Đại Tráng nghĩ nghĩ, cảm thấy Khổng Thiến Lệ nói có lý, nhưng nhiệm vụ vẫn phải tiếp tục làm, hắn nhìn quanh mọi người, hỏi: “Trương Tiểu Hoa không muốn làm nhiệm vụ này, vậy các người ai đi?”
Mọi người cả kinh.
Không nghĩ tới Lý Đại Tráng còn muốn kéo những người khác chịu chết.
Lý Đại Tráng làm như không thấy vẻ mặt giật mình của mọi người, mà là đem ánh mắt đặt lên đối tượng dễ bắt nạt nhất, Điền Hân Đồng.
Vẻ mặt Điền Hân Đồng chợt bất an: “Tôi, tôi……”
Triệu Hòa Hạo đột nhiên ngẩng đầu, nói: “Lát nữa Điền Hân Đồng còn phải cùng tôi điều tra manh mối câu hỏi thứ ba đề, không có biện pháp giúp anh.”
Lý Đại Tráng ngẩn người: “Vậy, vậy được rồi.”
Tuy sức mạnh Lý Đại Tráng rất lớn, nhưng hắn vẫn không dám chọc Triệu Hòa Hạo nhìn qua cảm giác rất ôn hòa, chỉ có thể không cam lòng tiếp tục quét tới quét lui những người khác.
Điền Hân Đồng sắc mặt tái nhợt, cảm kích nhìn Triệu Hòa Hạo.
Triệu Hòa Hạo mỉm cười gật đầu với Điền Hân Đồng, giống như đang an ủi cô không cần sợ.
Điền Hân Đồng cũng không biết vì sao cảm xúc sợ hãi của cô thế nhưng chậm rãi bình tĩnh lại, cô vội vàng gục đầu xuống, che dấu đôi mắt ẩm ướt.
Tuy rằng cô là người chơi mới, còn không có gặp qua sự khủng bố của lệ quỷ, nhưng chuyện vừa rồi khiến cô sinh ra cảm giác, so với chủ nhiệm giáo dục đột nhiên kéo cổ ra dài ngoằn mà nói, lòng người mới là thứ đáng sợ nhất.
Suýt chút nữa cô đã bị Lý Đại Tráng đẩy ra chịu chết.
Cô gắt gao siết chặt chiếc