Thời điểm Sirius đi đến bên cạnh Harry, liền nghe thấy một người một bức họa, thân thiết mà kêu "Bà Black" cùng "Harry".
"Harry....!Con cùng mẹ của chú....."
"A? Cha đỡ đầu, chú đã đến rồi a."
"Ách...!Con như thế nào mà kêu mẹ của chú...." Tha thứ cho hắn, hắn trước nay không nghĩ tới sẽ có một ngày có một cậu bé sẽ kêu mẹ của hắn là bà.
"Tên hỗn trướng, tiểu Harry là con đỡ đầu của ngươi, vậy cậu bé không thể kêu ta là bà sao!" Phu nhân Black nhìn về phía Sirius mà nói.
Rồi mới đặc biệt dùng giọng nói đặc biệt ôn hòa mà nói với Harry, "Tiểu Harry đáng yêu như vậy, có thể là bà của cậu bé là may mắn của ta."
Sirius có chút buồn bực, thậm chí quên phản bác phu nhân Black.
Cảm giác của hắn giống như là, Harry mới là con ruột, còn hắn thì giống như được nhặt ở dâu đó về.
"Cha đỡ đầu, bà Black rất thân thiết, sau này hai người không cần lại cãi nhau nữa."
Thân thiết? Quần lót của Merlin, Sirius sống lâu như vậy đây là chuyện dọa người nhất mà hắn từng nghe.
"Leng keng ——" chuông cửa vang lên, Harry nghe thấy tiếng chuông đi ra mở cửa.
Cửa vừa mở Harry đã bị người ngoài cửa ôm lấy, một mùi hương thảo dược êm dịu xông vào trong lỗ mũi của Harry.
"Severus......" Harry ôm lấy người đàn ông trước mắt, mặt cọ cọ trong lòng ngực rắn chắc của người đàn ông.
Tuy rằng chỉ xa Snape có mấy ngày, nhưng là Harry vẫn là rất nhớ hắn.
"Harry." Snape xoa xoa tóc Harry, "Hình như cao lên rồi.".
Truyện Dị Năng
Harry nhìn Snape cao hơn một mét tám mấy, mà chính mình thì chỉ cao đến ngực hắn, "Severus, anh trêu chọc em sao...." Nói xong, mắt trợn trắng lên.
Hành động này chọc cười Snape, khuôn mặt cứng đờ trở nên nhu hòa hẳn lên, khóe miệng mang theo ý cười.
Sirius ở sau lưng Harry xoa xoa mắt, bộ dạng giống như gặp quỷ mà nhìn chằm chằm Snape.
Tên này cũng biết cười sao?
Merlin a, hôm nay kích thích quá nhiều, hắn có chút chịu không nổi a.
Snape thấy Sirius, nét nhu hòa trên mặt lại trở nên cứng đờ, còn treo lên biểu cảm trào phúng, "Xuẩn cẩu!"
Một từ "Xuẩn cẩu" rõ ràng kích thích tới Sirius rồi.
"Đáng chết —— mũi ——" chính là hắn đã đồng ý với Harry không thể kêu là Snivellus, vì thế với vốn từ ngữ không phong phú Sirius không biết nói gì.
Snape nắm tay Harry, vòng qua Sirius đi tới trước mặt phu nhân Black.
"Xin chào, phu nhân Black." Snape đặc biệt có lễ phép mà chào hỏi, giống như hai người đã sớm quen biết nhau.
"A, là Severus a, thật nhiều năm không gặp rồi." Phu nhân Black rất nhanh liền nhận ra Snape, "Năm đó cậu mới mười mấy tuổi, hiện tại đã là một Bậc Thầy Độc Dược rồi."
Hai người quen biết nhau, đương nhiên là ở những cuộc gặp gỡ của Voldemort.
Bởi vì trong nhóm Tử Thần Thực Tử những cậu bé có tuổi xấp xỉ Regulus không nhiều lắm, tài giỏi thì càng ít hơn, cho nên phu nhân Black đối với ký ức này vẫn còn nhớ rõ.
"Người quá khen." Snape bộ dáng khiêm nhường, cái này cùng với lúc ở trước mặt Sirius cảm giác hoàn toàn không giống nhau, điều này lại làm Sirius chịu thêm kích thích nữa.
Phu nhân Black nhìn Snape cùng Harry tay trong tay, lộ ra một biểu cảm ái muội mà nhìn hai người, "Cậu cùng Harry....."
"Bà Black...!Severus là bạn lữ của con."
Nghe được xưng hô của Harry đối với phu nhân Black, khóe miệng Snape run rẩy một chút.
Sirius ở một bên bỗng nhiên nhớ tới vấn đề xưng hô, hưng phấn mà chạy đến trước mặt Snape, "Harry gọi mẹ của ta là bà, hắn cũng là con đỡ đầu của ta, mà ngươi là bạn lữ của Harry, ngươi có phải hay không nên gọi ta một tiếng cha đỡ đầu a."
Nhìn bộ dạng của Sirius, làm Harry muốn đánh hắn một cái.
Snape hoàn toàn làm lơ lời nói của Sirius, nhấp nhấp khóe miệng, "Xem ra có người nào đó, không muốn làm cho em trai của mình tỉnh dậy a......"
Một câu này, triệt để hạ gục Sirius vốn đang hưng phấn, cái đầu gục xuống đất nhìn như một chú chó đáng thương.
"Severus, con