Hậu đám cưới của Đàm Lạc Y và Lục Nghị Nhất, sau khi mọi người đã ra về hết Vân Thường nhìn quanh không thấy Ngạo Dực Bằng đâu liền muốn đi tìm anh. Phía trên bục làm lễ Vân Thường nhìn thấy Ngạo Dực Bằng đang ngồi một góc thì liền đi đến ngồi xuống bên cạnh anh
“ Ngạo tổng có muốn đi tăng hai với tôi không?”
“ Tăng hai sao? Cô mời?” Ngạo Dực Bằng bổng nhiên bật cười
“ Được, tôi mời anh” Vân Thường đưa ví tiền của mình lên lắc lắc tay như nói “ trong này đủ để mời anh”
Ngạo Dực Bằng cười cười thu lại vẻ mặt buồn bã, đứng dậy trước, chìa tay ra để đỡ Vân Thường đứng dậy. Nhìn thấy bàn tay thon dài hoàn mỹ của ai đó đang chìa ra trước mặt mình, Vân Thường không ngại nắm lấy làm điểm tựa để đứng dậy...
Điểm đến của hai người chính là quán rượu sinh viên theo phong cách Hàn Quốc khá là trẻ trung
“ Chúng ta đều già hết rồi đấy” Ngạo Dực Bằng nói nhỏ vào tai Vân Thường. Khoảng cách gần quá khiến mặt Vân Thường đỏ ửng
“ Không sao.... Đây là quán rượu của tôi đấy” Vân Thường nháy mắt kéo Ngạo Dực Bằng vào trong
“ Cô là chủ của quán rượu này sao?” Ngạo Dực Bằng vào trong quán, chọn một góc có thể nhìn ra bên ngoài ngồi xuống, ngắm nghía xung quanh một lúc rồi mới quay lại hỏi Vân Thường
“ Phải, tôi kinh doanh quán rượu này từ lúc còn học đại học” Vân Thường mang ra hai chai rượu soju và một ít đồ ăn kèm
“ Quán này nhân viên toàn trai đẹp nhỉ?” Ngạo Dực Bằng nhìn dàn nhân viên một lượt
“ Tôi không thích tuyển nhân viên nữ, hơn nữa đây là quán rượu đấy... con gái không nên làm thêm ở đây” Vân Thường cười
“ Bà chủ à, không biết tôi sau này có thể thường xuyên đến đây được không?” Ngạo Dực Bằng nhai nhai một miếng mực nướng trong miệng tiện hỏi
“ Rất hân hạnh nếu anh không cảm thấy mình già... Tôi nhìn anh chỉ giống chàng thanh niên 20 tuổi” Vân Thường uống một ngụm rượu, vị ngọt ngọt, đắng đắng của rượu từ từ chảy xuống cổ họng Vân Thường
....
“ Ngạo Dực Bằng ơi là Ngạo Dực Bằng... Anh vẫn không biết tôi thích anh sao??” Vân Thường say bí tỉ, bên cạnh vỏ chai soju cũng trên dưới 10 chai. Vân Thường lúc này chẳng còn kiêng kị đi đến ngồi xuông cái ghế trống bên cạnh Ngạo Dực Bằng choàng tay qua vai anh hỏi
“ Bà chủ à, cô say rồi, nào tôi đưa cô về nhà” Ngạo Dực Bằng vẫn còn chút tỉnh táo đứng lên dìu Vân Thường
“ Tôi hỏi anh, tại sao anh lại không thích tôi?” Vân Thường đứng không vững tay ôm cổ Ngạo Dực Bằng đầu nhỏ tựa vào lồng ngực anh, cảm giác ấm áp đến lạ thường
Ngạo Dực Bằng dìu Vân Thường ra khỏi quán rượu, để cô ngồi lên xe thắt dây an toàn xong hết liền không biết mang cô đi đâu, anb cũng không biết nhà cô ở đâu nha...
“ Thường Thường, rốt cuộc là nhà em ở đâu?” Ngạo Dực Bằng chống tay lên vô lăng nhìn Vân Thường đang ngủ say lẩm bẩm
Vân Thường bổng nhiên ngồi dậy mở to mắt khiến Ngạo Dực Bằng giật mình. Vân Thường nhìn xung quanh, lại dừng lại trên người Ngạo Dực Bằng nhoài người về phía anh mặt sát mặt... Trên người Ngạo Dực Bằng luôn có mùi hương nước hoa nam tính dịu dàng, là mùi mà Vân Thường rất thích, hôm nay hơi thở của anh còn có hơi men thoang thoảng. Mùi nước hoa nam tính dịu dàng cùng hơi men đang nhè nhẹ toả ra khiến Vân Thường mê mụi, không nhịn được muốn ngửi nhiều hơn.
“ Thường Thường, em đừng đến gần nữa” Ngạo Dực Bằng dùng chút phản kháng của mình để cảnh cáo Vân Thường
Vân Thường không nghe thấy, u mụi từng chút từng chút ép Ngạo Dực Bằng vào thành ghế, mũi chạm mũi, môi chạm môi... Vân Thường vụng về rụt cổ lại một chút thì bị tay Ngạo Dực Bằng giữ đầu lại. Ngạo Dực Bằng anh là đàn ông chân chính, lại có chút men say trong người anh cũng không kìm chế được nữa chế trụ ngược lại Vân Thường, hưởng thụ đôi môi ngọt ngào của cô.... Không khí trong xe vô cùng nóng, Ngạo Dực Bằng chỉnh xe ở chế độ tự lái sau đó tập trung công việc chính của mình là phục vụ Vân Thường...
Xe vừa dừng trước cổng nhà Ngạo Dực Bằng không kiêng dè bế Vân Thường vào trong. Đi một nước thẳng lên đến phòng ngủ, thả cô xuống giường lớn.
Vẻ bề ngoài nhìn Ngạo Dực Bằng là một tổng tài ôn nhu hoà nhã và có cả chút badboy khi gặp cô gái nào anh cũng đều thả thính. Mọi người lầm tưởng Ngạo Dực Bằng là một người bên cạnh lúc nào cũng có phụ nữ, nhưng thực chất anh chưa bao giờ mang phụ nữ về nhà... Đây là lần đầu tiên Ngạo Dực Bằng đưa phụ nữ về nhà và lại nằm trên chính giường của mình...
Vân Thường cảm thấy trong người sắp bùng nổ, đây là lần đầu tiên cô