Biên Nhan thấy dáng vẻ của anh dường như không phải đang nói chơi thì ngượng ngùng ngậm miệng.Đàm Dận càng ngày càng dữ, không phải chỉ có mỗi nơi nào đó hung ác mà thái độ của anh cũng dần dữ dội hơn, đúng là càng ngày càng giống Tiết Ngôn.Đúng là vô cùng hấp dẫn!Oilfish cũng bị anh vứt vào thùng rác.Haizz.Quay qua quay lại cũng tới lúc được ăn, không ngờ tay nghề của Đàm Dận lại tốt như vậy, chỉ vài ba món cơm canh gia đình bình thường vậy mà Biên Nhan lại ngấu nghiến như muốn nuốt luôn cả lưỡi của mình vậy, nhưng vì phải giữ dáng nên cô không thể ăn quá nhiều, đúng là đau khổ không thể tả.Đàm Dận ngẩng đầu lên thì thấy cô cầm đũa, nhìn anh không chớp mắt, ánh mắt nóng bỏng đong đầy tình cảm và quấn quýt.Đàm Dận: “?”…Buổi chiều, Biên Nhan gặp người đại diện của Đàm Dận muốn anh ta cung cấp tư liệu cá nhân của Đàm Dận để cô mang đến cho đạo diễn và nhà đầu tư xem, người này cũng chính là Tiết Ngôn, người nắm toàn quyền quyết định của cả hạng mục, vì anh ta kiêm luôn cả chức trách của nhà sản xuất.Về vấn đề chọn diễn viên, ý của Tiết Ngôn là tìm người chuyên nghiệp có một lượng fans cũng như sự nổi tiếng nhất định đến đóng, thứ nhất là đã được công chúng chú ý từ trước, thứ hai là kỹ năng diễn xuất cũng đã định hình.Đạo diễn thì lại có ý muốn chọn diễn viên trẻ, nghiệp dư cũng không sao, tốt nhất là vẻ ngoài đẹp một chút, khỏe mạnh dẻo dai đem lại cảm giác mới mẻ là được.Nhưng Tiết Ngôn vẫn rất coi trọng ý kiến của cô, kịch bản là do cô viết, nếu cô có thí sinh muốn ứng tuyển anh cũng sẽ ưu tiên cân nhắc.Biên Nhan tỏ vẻ: “Đúng là có thật.”Giọng nói trầm thấp của Tiết Ngôn vang lên: “Là ai?”Biên Nhan không nén được sự hân hoan: “Chính là anh giai lần trước em nói với anh đó, anh ấy vô cùng đẹp trai, cái khí chất vừa lạnh lùng lại có chút xấu xa đó đúng là sinh ra để đóng vai này, thật sự chính là Mạnh Nam Thừa trong lòng em.”Mạnh Nam Thừa là nam chính trong kịch bản của cô.Đoạn đầu chính là một tên ngu ngốc lòng dạ sắc bén điên cuồng ngược vợ.Không biết có phải là ảo giác của cô hay không mà cô cảm thấy hình như giọng điệu của Tiết Ngôn lạnh đi mấy độ: “Ồ, Khi nào mới dẫn cậu ta đến cho anh làm quen đây?”“Hôm nay đi, anh có rảnh không?”Anh ta im lặng một lúc, dường như đang xem lịch làm việc: “7 giờ gặp nhau ở chung cư Thượng Nguyên.”“Được, được.” Biên Nhan lập tức đồng ý, sẳn tiện quan tâm anh ta, “Em thấy giọng anh có vẻ khàn, có phải là do hút thuốc quá nhiều hay không? Anh bị viêm dạ dày, uống cà phê và hút thuốc lá ít thôi, lần trước không phải em mua cho anh rất nhiều kẹo cao su cai thuốc sao, anh có dùng không vậy?”Tiết Ngôn lạnh lùng: “Anh vứt hết rồi.”“Cái gì?”“Kẹo em mua anh vứt hết rồi.”“…Tại sao lại vứt? Anh không ăn thì có thể cho cấp dưới của anh ăn mà.” Đột nhiên Biên Nhan thấy tim nhoi nhóiTiết Ngôn nói: “Nhìn thấy là phiền lòng.”“…”Trong nháy mắt bầu không khí giữa hai người như bị đóng băng lại, cô hoàn toàn bị sự vui giận thất thường của anh làm cho bối rối, một lúc sau cô khẽ nói: “Ừm, sau này em sẽ không mua nữa.”Hơi thở của Tiết Ngôn có hơi nặng nề, anh chẳng nói chẳng rằng cứ thế cúp máy.Biên Nhan ngơ ngác nhìn màn hình điện thoại. Cô và Tiết Ngôn đều không có mẹ, nhưng cô vẫn còn có Biên Chí Thành, cha của cô vô cùng yêu thương và chiều chuộng cô, chỉ cần cô muốn ông sẽ tìm mọi cách đáp ứng, là một người cha hết lòng vì con, nhưng ông lại đối xử với Tiết Ngôn vô cùng hà khắc, mặc dù anh ta đã liều mạng nỗ lực nhưng chưa từng được Biên Chí Thành khen ngợi.Dáng vẻ mất mát của Tiết Ngôn đúng là làm người ta đau lòng thay, từ khi còn nhỏ, cô đã vô cùng mẫn cảm luôn nhận ra mỗi khi tâm trạng và cơ thể của anh ta có