Hơn nửa tháng trước, Hoàng Thượng tự mình đi phủ tướng quân nghênh đón Tố Tố tiến cung.
Ai ngờ nàng không chỉ không vui mà còn làm khó dễ hoàng thượng, yêu cầu sính lễ quả thực khiến người người khiếp sợ.
Bên trong thành Mạc Dương, tiếng pháo tiếng khèn...!đinh tai nhức óc, vang vọng tận trời xanh.
Đội đón dâu cực kỳ khoa trương, xung quanh chật nghịt người xem, ai cũng muốn nhìn thấy dung nhan của thánh thượng.
Tuy danh sách sính lễ Tố Tố yêu cầu hòng làm khó Long Ứng Uyên, nhưng hắn cũng không muốn bạc đãi hoàng hậu của mình.
Cho nên sính lễ ước chừng dài 10 dặm, làm người nhìn mãi không thấy đầu đuôi.
Ngồi bên trong xe ngựa chính là đương kim thánh thượng Long Ứng Uyên.
Một đám người tuy nhóm chân, duỗi dài cổ muốn thấy thánh nhan, chỉ tiếc là Long Ứng Uyên ở trong xe ngựa, không người có thể nhìn thấy dung nhan của vị bạo quân giết người như ma này.
Mà theo sát phía sau xe ngựa là Tấn vương Long Tử Viễn.
Một đám người đều cảm thấy chiêu này của hoàng thượng thật sự quá độc ác.
Chính mình tự hạ sính lễ cho Thượng Quan Tố đã đành, thế nhưng còn kéo theo Long Tử Viễn.
Long Tử Viễn vốn dĩ là vị hôn phu cũ của Tố Tố, mà nay hoàng thượng lại bảo hắn cùng đi nghênh đón Tố Tố, đây chẳng khác nào hung hăng đánh vào mặt Long Tử Viễn.
Long Tử ngồi trên lưng ngựa tuy cười rất ôn nhu, nhưng đáy mắt lại che kín mãnh liệt sóng ngầm...
Hôm nay khắp thành Mạc Dương náo nhiệt cực kỳ, tin tức hoàng đế đích thân hạ sính lễ đã trở thành chủ đề bàn tán say sưa của người dân.
Mà Thượng Quan Tố cũng là người đầu tiên từ xưa đến nay nhận được đãi ngộ như này.
Trên lầu hai của Phượng Lâu bên cạnh đường phố, một nam tử mặc huyền y lười biếng dựa nghiêng cạnh cửa sổ, hai mắt đen nháy nhìn chăm chú cảnh tượng náo nhiệt bên ngoài cửa sổ.
Hắn khẽ nhếch môi cười nhạt như làm ánh dương bên ngoài của sổ có chút mờ nhạt đi.
Gió ấm qua cửa sổ thổi vào trong phòng, khẽ quẹt qua mặt hắn, càng làm nổi bật dung nhan yêu nghiệt cực kỳ bắt mắt.
Người này chính là Dạ Vương của Nam Hạ quốc - Sở Thương.
Tháng trước hắn mới phát hiện người thú vị như Tố Tố, ai ngờ lại bị Long Ứng Uyên nhanh chân đến trước.
Đáy mắt Sở Thương chợt lạnh băng, trong lòng có chút khó chịu, dường như vật mà Sở Thương hắn yêu thích bị người đoạt mất.
Sở Thương rất rõ, Thượng Quan Tố ở trong lòng Long Ứng Uyên giống như một bảo kiếm sắc nhọn.
Nữ nhân này tuyệt đối không thể trở thành hoàng hậu của Long Ứng Uyên, bằng không sẽ là mối nguy hiểm cho bọn hắn và ba quốc gia còn lại!
Mà đối diện Phượng Lâu, trên gian phòng lầu 3 cũng có hai nam tử ngồi cạnh cửa sổ.
Một nam tử mặc cẩm y màu trắng, sắc mặt hơi trắng bệch, hai mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đáy mắt chứa ý cười đen tối khó phân biệt.
Người này là đương kim Hàn vương - Long Bạch Dạ.
- Bổn vương thật là tò mò, vị hoàng tẩu này của ta rốt cuộc là người phương nào? Thế nhưng có thể khiến hoàng huynh của ta tự mình hạ sính lễ?
Long Bạch Dạ khẽ mấp máy môi, trên miệng ẩn ẩn một tia cười nhạt.
Thần Dạ Minh một thân hồng y liền cười cười, khẽ cong môi nói:
- Đúng nha, bản công tử cũng thật tò mò.
Hoàng thượng này chia rẽ uyên ương đã đành, như thế nào còn kéo theo Tấn vương cùng nhau đi hạ sính lễ.
Thú vị, thật là thú vị...
- Chia rẽ uyên ương? Bổn vương thấy cũng không phải như vậy đi, Tấn vương còn ước gì sớm được từ hôn đâu.
Chỉ là hoàng huynh này thực sự là quá đề cao Thượng Quan Hạo rồi nhỉ?
Long Bạch Dạ trầm ngâm nói.
Thần Dạ Minh nhìn phía ngoài cửa sổ, trong đầu chợt nhớ tới Long Ứng Uyên, nam tử kia vẫn luôn thâm trầm, nhìn không thấu trong lòng hắn rốt cuộc tính toán cái gì.
- Chỉ sợ hoàng thượng cảm thấy làm như vậy sẽ thể hiện rõ thành ý của hắn đi?
Trong mắt Thần Dạ Minh lập loè tia sáng khó đoán.
Hắn chắc chắn, chuyện tiếp theo nhất định sẽ rất thú vị.
- Thành ý đúng là quá nhiều!
Trên mặt Long Bạch Dạ chợt xẹt qua một tia nhàn nhạt trào phúng, ngay sau đó hai tròng mắt đen như hắc ngọc dừng ở trên đội ngũ hạ sính lễ.
Đáy mắt Thần Dạ Minh và Long Bạch Dạ đều ẩn chứa một tia nghi hoặc.
Hoàng đế và Tấn vương của Bắc Yến quốc cùng đích thân hạ sính lễ cho một phế vật xấu nữ, hơn nữa thanh danh bại hoại.
Thành ý như này đừng nói lịch sử Bắc Yến chưa từng có chuyện hoàng thất hạ sính lễ, cho dù là có thì hoàng quyền cũng phải lớn hơn trời.
Hoàng gia uy nghiêm vốn dĩ chỉ cần đơn giản phái một thái giám mang thánh chỉ tới hạ sính lễ là được.
Nhưng mà hoàng thượng này lại đích thân hạ sính lễ, hơn nữa sính lễ dài tận 10 dặm không thấy đầu đuôi, đây có thể nói là sính lễ giá trên trời.
Chuyện này không chỉ oanh động toàn bộ Bắc Yến quốc, mà còn khiến quốc gia khác sôi nổi phỏng đoán.
Mấy ngày này bên trong thành Mạc Dương cũng đến không ít người xa lạ chỉ đề chứng thực chuyện này.
Hơn nữa phế vật kia thế nhưng yêu cầu sính lễ đều là những thứ hoàng thượng hoàn toàn không làm được.
Nhưng càng làm người không thể tưởng tượng chính là hoàng thượng lại tự mình hạ sính lễ, hơn nữa còn mang theo Tấn vương cùng đi.
Đây không phải là đánh thẳng mặt Tấn vương sao? Chẳng phải là trút giận cho phế vật kia?
Đám người xem rất tò mò không biết hoàng thượng đến tột cùng là như thế nào ứng phó yêu cầu làm khó dễ của phế vật kia.
Có lẽ sính lễ dài 10 dặm không thấy đầu thấy đuôi này sẽ nói cho mọi người đáp án đi.
Đáy mắt Thần Dạ Minh chợt loé qua tia sáng, hoàng thượng này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Ngày đó muội muội của chính mình được chiêu tiến cung, hoàng gia nhưng chỉ đơn giản phái một thái giám nội sự mang theo vài người nghênh đón muội muội hắn tiến cung.
Mà lúc ấy lão phụ thân thừa tướng của hắn giống như mang ơn đội nghĩa, đặt hết vinh quang của Thần gia lên người người muội muội hắn.
Cho nên lúc ấy ông cho muội muội hắn của hồi môn tương đối phong phú, giờ phút này Thượng Quan gia thì trái lại.
Hoàng thượng phô trương tự mình hạ sính lễ, hơn nữa đối tượng phô trương như này lại là phế vật xấu nữ.
Đây không phải là đánh thẳng mặt Thần gia bọn họ sao?
Thượng Quan Hạo và phụ thân hắn đều là trọng thần trong triều, mà đãi ngộ này lại chênh nhau như trời với đất.
Trong lòng Thần Dạ Minh dương nhiên cảm thấy không dễ chịu.
Long Bạch Dạ hơi hơi ngẩng đầu lên, ngón tay trắng nõn như tuyết, thon dài mà xương khớp rõ ràng giờ phút này nhẹ nhàng gõ xuống bàn.
Hắn khẽ mấp máy môi nói:
- Thần Dạ Minh, như thế nào? Ngươi cảm thấy uỷ khuất thay muội muội Thần Bội Dao của mình sao?
Thần Dạ