Báo Thù Của Rể Phế Vật

Thẩm Ngạo Tuyết vẫn còn là…


trước sau

Thật ra ban đầu Thẩm Ngạo Tuyết là muốn nhắn tin để cho Lâm Hiên đến cứu cô.

Thế nhưng, đầu tiên, cô biết chắc Lâm Hiên chưa chắc sẽ tới cứu.

Thứ hai, Lâm Hiên cũng không chắc đã là đối thủ của Đế Phong Vũ.

Lần trước, cô bởi vì sợ Đế gia, hơn nữa Thẩm Vạn Quốc bức bách, cuối cùng cô đã lựa chọn thương tổn Lâm Hiên.

Lần này, Thẩm Ngạo Tuyết không muốn làm điều đó nữa.

Nhớ lại khoảng thời gian Lâm Hiên làm con rể nhà họ Thẩm, kỳ thực đó là khoảng thời gian cô thoải mái nhất, hạnh phúc nhất.

Lâm Hiên luôn chăm sóc cô rất chu đáo. Nhớ rõ tất cả các thói quen của cô.

Chưa từng được chạm vào cô, nhưng vẫn rất quan tâm cô.

Kỳ thật, Lâm Hiên cũng không phải một chút cơ hội cũng không có.

Có nhiều lần, Thẩm Ngạo Tuyết uống say, bất tỉnh nhân sự. Khi đó, Lâm Hiên cũng đã có cơ hội.

Nhưng vì cô đã nói sức khỏe cô không tốt, làm loại chuyện này, sẽ thương tổn đến thân thể của cô. Nên Lâm Hiên thật sự đã không có động vào nàng.

Sau khi mất đi Lâm Hiên, mặc dù Thẩm gia phát triển vượt bậc. Cô cũng trở thành người phụ nữ rực rỡ nhất Giang Đô.

Nhưng bên cạnh cô không còn người đàn ông như Lâm Hiên nữa.

Có rất nhiều người đàn ông thích cô, muốn có được cô. Nhưng không có người đàn ông nào thực sự yêu cô.

Cho nên, lần này Thẩm Ngạo Tuyết quyết định chọn Lâm Hiên.

Cô biết, lựa chọn này, đối với cô chính là một tai họa lớn.

Người đàn ông bên ngoài kia sẽ không bỏ qua cho cô, càng sẽ không bỏ qua Thẩm gia.

“Lâm Hiên, lần này, em sẽ lựa chọn anh.” Thẩm Ngạo Tuyết đổ đầy nước vào bồn tắm, sau đó vùi đầu vào trong đó.

Đế Phong Vũ ngoài cửa, đã chờ đến có chút không kiên nhẫn.

Vì vậy, đi thẳng đến.

Tay nhẹ nhàng đẩy lên cửa, toàn bộ cửa phòng tắm liền ngã xuống.

Cảnh bên trong phòng liền được thấy rõ.

Thẩm Ngạo Tuyết không tắm mà đang vùi đầu vào bồn tắm, không nhúc nhích.

Đế Phong Vũ biến sắc, kéo Thẩm Ngạo Tuyết ra khỏi bồn tắm.

Thẩm Ngạo Tuyết đã ngừng hô hấp.

“Ha ha, muốn chết, ngươi đã được ta đồng ý chưa?” Đế Phong Vũ một quyền đánh vào bụng Thẩm Ngạo Tuyết.

Ọc…

Thẩm Ngạo Tuyết lập tức phun ra một ngụm nước lớn.

Sau đó, tỉnh dậy.

“Đế Phong Vũ, tôi là người của Lâm Hiên, đừng chạm vào tôi!”

Mái tóc ướt của Thẩm Ngạo Tuyết rũ xuống trên mặt cô, sắc mặt tái nhợt.

Lời nói của Thẩm Ngạo Tuyết làm cho sắc mặt Đế Phong Vũ càng trở nên khó coi hơn.

Hắn nắm chặt cằm Thẩm Ngạo Tuyết, lạnh lùng nói:

“Thẩm Ngạo Tuyết, ta ngươi cơ hội để nói một lần nữa. Nói, ngươi là phụ nữ của ai?”

"Tôi là... người phụ nữ... của Lâm Hiên." Thẩm Ngạo Tuyết lặp lại một lần nữa.

Bụp!

Đế Phong Vũ lại đấm vào bụng Thẩm Ngạo Tuyết. Toàn thân Thẩm Ngạo Tuyết vặn vẹo vì đau.

"Ngươi là nữ nhân của ai?"

“Của Lâm Hiên.”

Bụp!

Đế Phong Vũ lại đấm xuống một quyền.

“Là nữ nhân của ai hả?” Vẻ mặt Đế Phong Vũ điên cuồng.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp một người phụ nữ dám làm trái ý hắn đến như vậy.

Trước đó, người đàn bà được gọi là góa phụ đã dám từ chối hắn, liền bị hắn đánh gãy tay chân ngay tại chỗ.

"Lâm Hiên…!"

Mặc dù, trong miệng Thẩm Ngạo Tuyết không ngừng chảy ra máu tươi, nhưng câu trả lời của cô vẫn như cũ.

Trong đầu cô nhớ lại cách Lâm Hiên đối xử với cô từng chút một.

Khi đó, cô lại ghét bỏ Lâm Hiên chỉ là thằng ở rể, là phế vật.

Người ta thường chỉ biết trân trọng khi mất đi.

Bụp! Bụp! Bụp!

Đế Phong Vũ như phát điên, đánh liên tục vào bụng Thẩm Ngạo Tuyết.

Lúc đầu Thẩm Ngạo Tuyết còn có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhưng sau đó tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng nhỏ.

Cuối cùng, không có âm thanh nào được tạo ra nữa.

Trong căn phòng khác, Thẩm Vạn Quốc vô cùng lo lắng khi nghe thấy tiếng hét của Thẩm Ngạo Tuyết.

Ông muốn xem chuyện gì đang xảy ra. Nhưng vẫn chần chừ không dám đi.

"Chết thì chết vậy!"

Cuối cùng, Thẩm Vạn Quốc lấy hết dũng khí. Đi đến gõ của phòng Đế Phong Vũ.

Cửa phòng mở ra.

Thẩm Vạn Quốc nhìn thấy Đế Phong Vũ xuất hiện với khuôn mặt u ám, nhưng lại không nhìn thấy Thẩm Ngạo Tuyết đâu cả.

"Đế công tử, tôi, tôi vừa mới nghe được tiếng la của Ngạo Tuyết, nó không sao chứ?" Thẩm Vạn Quốc nuốt nước miếng, mở miệng hỏi.

“Cô ta có sao không thì ngươi nhìn một chút sẽ biết.” Đế Phong Vũ lạnh lùng nói.

Thẩm Vạn Quốc lo lắng bước vào.

Sau đó, liền nhìn thấy Thẩm Ngạo Tuyết ngã xuống bên bồn
tắm.

Thẩm Ngạo Tuyết chưa chết. Nhưng máu từ miệng phun ra, cơ thể khẽ co giật.

Mặc dù bây giờ không chết, nhưng chắc chắn cách cái chết đã rất gần rồi.

“Ngạo Tuyết, con làm sao vậy?” Thẩm Vạn Quốc ôm lấy Thẩm Ngạo Tuyết.

Trong lòng ông rất phẫn nộ, nhưng ông cũng không dám đi chất vấn Đế Phong Vũ.

"Cô ta nói cô ta là nữ nhân của Lâm Hiên. Nói cho ta biết, Lâm Hiên là ai!" Đế Phong Vũ nheo mắt lại.

Nghe được những gì Đế Phong Vũ nói, Thẩm Vạn Quốc cực kỳ kinh ngạc.

Ông thế nào cũng không nghĩ tới, Thẩm Ngạo Tuyết vì sao lại nói mình là nữ nhân của Lâm Hiên.

“Ngạo Tuyết, con hồ đồ rồi sao?”

Thẩm Vạn Quốc nhìn đứa con gái đang hấp hối của mình, trong lòng tràn đầy đau xót.

Lúc này, Đế Phong Vũ lại đem Thẩm Vạn Quốc nhấc lên,, gần như gào thét nói:

“Ta hỏi ngươi, Lâm Hiên là ai?”

Hắn là Đế Phong Vũ, xuất thân từ Ẩn tộc - Đế gia. Không chỉ đẹp trai, thực lực cũng vô cùng kh ủng bố. Trong Ẩn tộc, đồng lứa không ai là đối thủ của hắn.

Hắn ta muốn bất kỳ người phụ nữ nào đều có thể có được dễ như trở bàn tay.

Ngay cả khi người phụ nữ đó là vợ của người khác.

Chỉ cần Đế Phong Vũ hắn ngoắc tay, người đó đều phải ngoan ngoãn chui vào đũng quần của hắn.

Thế nhưng Thẩm Ngạo Tuyết lại dám nói, cô ta là nữ nhân của Lâm Hiên!

Làm sao có thể như vậy được?

Bất kể Lâm Hiên này là ai, hắn đều phải đem bầm thây vạn đoạn.

"Lâm Hiên? Hắn… hắn là chồng cũ của Ngạo Tuyết..." Thẩm Vạn Quốc run rẩy nói.

"Chồng cũ?" Đế Phong Vũ nhíu mày, sắc mặt âm trầm:

“Ý ngươi là, cô ta đã từng kết hôn?”

Mặc dù hứn không quan tâm đ ến lần đầu tiên của phụ nữ lắm. Nhưng mỹ nhân cực phẩm như Thẩm Ngạo Tuyết lại không thể hoàn toàn thuộc về hắn, điều này khiến hắn rất tức giận.

“Đã… đã kết hôn. Còn là kết hôn… hai lần.” Thẩm Vạn Quốc một chút cũng không dám giấu diếm.

"Hai lần?" Đế Phong Vũ càng thêm khó hiểu.

"Cô ta đã kết hôn hai lần, vì sao còn chưa phát sinh quan hệ?” Đế Phong Vũ hỏi.

"Cái gì?" Nghe Đế Phong Vũ nói xong, Thẩm Vạn Quốc sửng sốt.

Thẩm Ngạo Tuyết không để cho Lâm Hiên chạm qua, Thẩm Vạn Quốc đương nhiên là biết.

Nhưng Từ Thiên Thành không thể chưa từng chạm qua Thẩm Ngạo Tuyết được.

Lúc trước để Thẩm Ngạo Tuyết lựa chọn gả cho Từ Thiên Thành, cũng là bởi vì Thẩm Ngạo Tuyết nói cô đã bị Từ Thiên Thành dùng thủ đoạn chiếm được.

Thẩm gia lúc ấy không đủ sức để chống lại nhà họ Từ.

Vì thế Thẩm Vạn Quốc liền khuyên bảo Thẩm Ngạo Tuyết, để Thẩm Ngạo Tuyết gả cho Từ Thiên Thành coi như xong.

Cuối cùng Thẩm Ngạo Tuyết dưới nhiều áp lực, lựa chọn gả cho Từ Thiên Thành.

Dù sao Từ Thiên Thành cũng là thiếu gia nổi tiếng nhất Giang Đô, cho nên gả cho Từ Thiên Thành cũng không thiệt thòi lắm.

Nhưng hiện tại Đế Phong Vũ lại nói rằng Thẩm Ngạo Tuyết chưa từng phát sinh quan hệ là sao?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện