Hồ nữ cư sĩ hướng Hòa thượng Diệu Pháp thỉnh giáo, bà bị bệnh tim từ ba bốn năm nay, mặc dù đã đi bệnh viện chữa trị, nhưng lúc tốt lúc xấu.
Sau đó, nhờ người giới thiệu, kể là: “Sư phụ giảng giải Phật lý rất hay.
Nếu tin theo không ăn thịt sát sinh, hằng ngày niệm Phật và làm thiện thì có thể khiến tim khỏe lại!”Thế là bà vội quy y Phật môn, nhưng không biết bệnh bà bao giờ mới lành?Sư phụ mỉm cười hỏi bà:– Đạo hữu không có ăn chay hả?– Thưa, con ăn chay! – Bà khẳng định.– Tôi vẫn cảm thấy bà đang ăn cá, tôm cua! Nhất là ưa ăn tôm càng.
Không chỉ tự bà ưa ăn, mà còn giới thiệu bạn bè đến tiệm X ăn và còn ca ngợi, quảng cáo tiệm X nấu rất ngon.
Bà có làm vậy hay không?Hồ cư sĩ nghe Sư phụ nói, rơi nước mắt hỏi:– Ôi! Sư phụ, cá, tôm, cua…mà cũng tính là thịt sao? Con vẫn nghĩ là mình đang ăn chay đó!Sư phụ nói:– Cá, tôm, cua… nếu không phải thịt, thì bà cho là gì? Là rau cải ư? Đệ tử Phật giữ giới không ăn mặn và không ăn các thứ hành, hẹ, tỏi… Bà phải biết là không ăn mặn bao gồm các loài động vật có mạng sống, có máu thịt.
Mà cá, tôm, cua là động vật! Chúng vẫn có mạng sống.
Bà phải dứt ăn mặn, ăn chay cho đúng, thì bệnh mới chuyển tốt được.– Dạ vâng! Thưa Sư phụ.
Từ giờ con sẽ bắt đầu lại, con sẽ không ăn các loài động vật bao gồm cá, tôm, cua – Bà Hồ nói.Sư phụ lại khai thị:– Đệ tử Phật không những tự mình giữ giới sát,