Chẳng biết tôi bắt đầu tự thỏa dục từ hồi nào, chỉ khi bắt đầu học Phật hiểu pháp rồi tôi mới thức tỉnh, mới biết thỉnh cầu chư Phật, Bồ tát gia trì và có đủ sức mạnh từ bỏ lỗi lầm triệt để.Hiện giờ dù tôi đã quay đầu sửa đổi, biết sống thiện lương: Nguyện dứt ác hành thiện đúng như lời Phật dạy, nhưng tôi vẫn phải kể ra quá khứ xấu xa của mình thay cho lời sám hối mong mọi người lấy đây cảnh giác, tự bảo vệ tốt cho bản thân.Hồi xưa thân thể tôi vốn yếu đuối nên dễ bị cảm, tuy không mắc bệnh chi nặng nề, nhưng tự thỏa dục chính là nguyên nhân khiến sức khỏe tôi càng thêm suy.Hồi còn là sinh viên, lúc nghỉ hè, về nhà, rảnh rang không việc gì làm tôi thường tự thỏa dục, không bao lâu cảm thấy thân thể suy yếu, hay tức ngực khó thở, tim như bị đá đè, tôi giống hệt người sắp chết, nằm liệt trên giường không động đậy.
Do bệnh không chuyển tốt, nên người nhà nóng ruột khiêng tôi đi bệnh viện, nhưng y viện không khám ra, đành phải về nhà.Trải qua thời gian lâu tôi mới dần hồi phục.
Lúc đó tôi không hề biết đây là quả báo của tà dâm, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, chính bởi do tôi thường tự thỏa dục nên đã chiêu mời nhiều loài quỷ hấp tinh tìm tới, xâm hại, khiến sức khỏe của tôi bị thương tổn suy kiệt.
Sau này khi nghiên cứu kinh sách Phật, thực hành thâm nhập rồi tôi mới ngộ ra.Hồi đại học tôi hay bị đau lưng, dù có xoa bóp trị liệu thì cũng chỉ bớt thạm thời rồi mấy ngày sau lại đau tiếp.
Đi chụp X quang cũng chẳng tra ra bệnh.
Thống khổ này một bề hành tôi.
Sau khi xem sách “Báo Ứng Hiện Đời” rồi, tôi mới phát hiện rằng các chứng bệnh của mình là do ác báo tà dâm chiêu cảm nên.Sau khi ra trường đi làm rồi, thỉnh thoảng tôi cũng tự thỏa dục, xong thì thấy rất mệt, tinh thần suy, lưng nhức chân mỏi, sắc mặt vàng chạch, toàn thân như không còn sức sống và luôn thiếu tự tin.
Đôi mắt bạc nhược vô thần, vì tự thỏa dục quan hệ đến biểu hiện sức khỏe bên ngoài, càng khiến tôi thiếu tự tin.
Thời đại học tôi không có bạn trai, do nhân tà dâm xấu tích lũy theo năm dài tháng rộng đã thành là một trong các nguyên nhân khiến con đường tình cảm của tôi luôn gặp chướng.Hồi nhỏ, gặp những kẻ chen vào làm người thứ ba, những kẻ ưa trao tim cho người đã có gia đình, tôi rất khinh thường xem rẻ, ghét cay ghét đắng, tôi cho rằng mình sẽ không bao giờ làm như vậy, tuyệt đối không bao giờ có chuyện tôi đi làm người thứ ba chen vào phá hoại hôn nhân của người khác.Ngờ đâu, cũng có một ngày tôi rơi vào nẻo tệ này và nếm khổ không thể nói, hơn nữa còn chìm xuống tận đáy vực, khó thể thoát ra.Mà đã gieo nhân tà dâm thì số phận luôn không may mắn, hệt như có ma đưa lối quỷ dẫn đường, tôi cứ nhè những ông có vợ mà bập vào.
Hình như chính tố chất tà dâm trong tôi đã xui tôi gặp toàn nẻo đoạn trường.
Bởi những chỗ bằng phẳng tôi không bước mà cứ sấn vào nẻo gai chông để rồi bị châm chích tả tơi, thương tích thống khổ đầy mình.Việc tôi chuyên yêu người đã kết hôn, đây có thể là quả báo của hành vi cười chê, khinh rẻ người hồi nhỏ và cũng do ác nhân tà dâm của tôi chiêu cảm nên, khiến tôi luôn rơi vào tình duyên bất chính.Trước khi theo gia đình xuất ngoại, tôi quen một ông tên Tuấn, là thầy khí công, bên khí công gọi ông là đại sư.
Lúc đó tôi không hiểu nhiều về Phật pháp, do tình cờ đọc một số sách thấy khí công và Phật giáo cũng có vài nét na ná nhau, nên tôi ngộ nhận, cho rằng các thầy khí công cũng là hạng tài ba giống như các nhân vật kiệt xuất trong Phật giáo, thêm phần Tuấn rất khéo che giấu khuyết điểm và luôn bao bọc mình bằng lớp vỏ huyền thuật, ông cũng hiển lộ vài tà thuật giống như thần thông hay yêu thông, quỷ thông chi đó, khiến tôi càng ngưỡng mộ sùng bái ông.Do tôi đối với Phật giáo không hiểu gì, mà vào buổi tà sư thuyết pháp nhiều như cát sông Hằng này, thì những kẻ ngu ngơ như tôi rất dễ bị quyến dụ lầm lạc.Do vậy mà tôi xem Tuấn như một nam nhân hoàn mỹ nhất trên đời.
Đối với ông hoàn toàn tin tưởng không chút hoài nghi, còn cho rằng mình đã tìm ra được bậc thầy thông thái để qui y.
Đến khi tôi xuất ngoại, dù đang còn đi học, tôi vẫn thường liên lạc với Tuấn qua email.Trong thời gian này Tuấn bắt đầu than rằng hôn nhân của ông không hạnh phúc, có nhiều khổ tâm khó nói, hiện đang rất muốn ly hôn.Tôi nghe Tuấn than kể, mủi lòng xót thương an ủi, còn khuyên Tuấn hãy cố gắng bảo vệ hôn nhân của mình, đừng để tan vỡ.
Thư từ qua lại lâu dần, tôi bắt đầu nảy sinh tình cảm với Tuấn, rồi dần dà bị tà niệm dẫn dắt, si khờ rơi vào bẫy rập của Tuấn mà không hay.Tuấn rất muốn xuất ngoại, nhưng không có cách, nên nảy ý muốn kết hôn với tôi, mong có thể nhờ đây mà xuất quốc.Khi đó tôi thật thà, hoàn toàn tin vào những lời đường mật của Tuấn không hề đề phòng, có thể nói rằng trên thế giới này tôi không tin ai bằng Tuấn, nếu như tình cờ tôi có khởi ý niệm: “Tuấn đang muốn lợi dụng mình” thì tôi dập tắt ngay, vì tôi luôn cho rằng Tuấn không giống bao kẻ tầm thường khác, “Chàng rất tội nghiệm và đang có nỗi khổ tâm riêng”.
Thế là dần dần tôi thành người thứ ba, khi đã chen vào phá hôn nhân người, tôi còn mê muội cho rằng những gì mình nghĩ, mình làm là hoàn toàn hợp lý, đáng được thông cảm, không hề mang nét phàm trần giống như bao kẻ khác!Thực tế thì dù tôi có viện dẫn đủ lý do để giữ lý đúng, điều phải cho mình thì tất cả chỉ là hành vi tự ngụy tạo vỏ bọc, hòng che dấu tâm tà dâm ích kỷ ẩn tiềm bên trong mà thôi.
Bởi trong tình yêu, kẻ thứ ba không có bất kỳ lý do nào đúng đắn, đáng được thông cảm hay tha thứ cả, vì vừa bước vào con đường phá gia can người – Thì đã sai thậm tệ rồi! –Nhưng lúc đó tôi đâu có đủ trí khôn sáng suốt để tỉnh giác như khi viết những dòng này?Thuở đó tôi hoàn toàn biến thành kẻ lụy tình, si mê với Tuấn, dù ở rất xa nhau, tôi vẫn ngây thơ trao hết con tim cho chàng, tin rằng sau này Tuấn sẽ là chồng tôi, do tâm trụ hết vào tình yêu cuồng dại nên tôi đâu có tinh thần mà học tập? Vào lớp tôi không nỗ lực cố gắng mà hằng ngày toàn vọng ngóng đến giây phút Tuấn lên net liên lạc với mình, trông chàng gọi điện tới, quên béng rằng Tuấn là người đã có gia đình, hoàn toàn không nghĩ đến cảm nhận của vợ chàng, thậm chí tôi còn xúi Tuấn nên tránh xa tầm mắt của vợ để trò chuyện thật nhiều với tôi.
Tôi cho rằng mình hiện rất được Tuấn sủng ái và tha hồ dệt mộng về tổ ấm hạnh phúc cùng Tuấn trong tương lai.Do Tuấn đã tìm được hướng xuất ngoại khác, nên không bao lâu, chàng đối với tôi nhạt nhẽo, không còn quan tâm như xưa, khiến tôi rất suy sụp.Mỗi ngày về nhà tôi đều khóc, lúc nào cũng sầu muộn, không hiểu tại sao Tuấn thay đổi lạ như thế?Cuối cùng tôi quyết định về nước tìm gặp Tuấn.
Khi tôi lên đường, trời nổi sấm xẹt chớp giăng, mưa trút ào ào.
Tới phi trường, có rất nhiều phi cơ đã hủy chuyến bay hoặc hoãn lại, nhưng những người ở sân bay không ai có hình dạng thảm hại giống như tôi, bởi vì tôi đang là kẻ có tà tâm.Bây giờ hồi tưởng lại, tôi cảm giác như lúc đó ngay cả cảnh vật cũng cảnh báo tôi: Không nên làm việc có lỗi! Nhưng lúc đó tôi hoàn toàn chẳng có chút tỉnh giác nào, lòng nhất quyết phải về nước gặp mặt Tuấn cho bằng được.Gặp nhau rồi, Tuấn hứa hẹn sẽ sớm ly hôn vợ để cùng qua sống với tôi.
Tôi lại ngây thơ tin vào những lời bịp lừa của chàng và trao hết con tim lẫn thể xác cho tình lang.
Bởi tôi quá si dại, dù phát hiện Tuấn đối với mình không tốt, nhưng do đã bị niệm mê tình làm cho mù quáng, thêm phần bị ảnh hưởng tà thuật của Tuấn, tôi mất hẳn sự phán đoán khách quan.Về lại trường rồi, hằng ngày tôi vẫn dệt lắm mộng mơ, luôn vọng ngóng, mong Tuấn sớm ly dị để kết hôn với mình.
Tôi thường hối thúc Tuấn và xao nhãng việc học.
Trong giai đoạn này do tôi tà dâm, tà tư, tà niệm quá nhiều nen thường gặp ác mộng: Tôi mơ thấy mình rơi vào một vực sâu không đáy, có lúc còn mộng thấy mình ăn phân, ăn mọi tạp chất đại tiện dơ uế, có lúc thấy mình đứng trước một sơn động sâu hun hút không ánh sáng, cùng rất nhiều người đang xếp hàng, đồng đi vào đó.
Có lúc thấy mình và đoàn người đi đến một sơn động, ngay khi đó thì tên độc không rõ từ đâu bắn ra như mưa.Những cơn ác mộng này ngày ngày xuất hiện tiếp nối chất chồng, có vẻ như để cảnh tỉnh tôi, nhưng tôi hoàn toàn không biết.Sau này, đến khi tôi qui y Tam bảo, học Phật rồi, lúc xem kinh Địa Tạng, tôi mới hoảng hốt khi phát hiện ra: Các điềm mộng mình từng mơ thấy chính là những cảnh giới địa ngục mà trong kinh đã mô tả.Ăn chất đại tiện, chẳng phải là Địa ngục phân giải hay sao? Còn Hắc sơn động? Trong kinh tả: Phía đông có một tòa núi Thiết Vi, quanh năm không ánh sáng, chính là tôi đã đến nơi này.Nhưng thuở chưa biết Phật pháp đó tôi còn quá si khờ nên không tỉnh giác, cứ tiếp tục sống vô đạo, thất đức.Một ngày nọ tôi mộng thấy mình đang leo từng nấc thang tiến lên tới đỉnh cao rồi, trong lòng đang cực kỳ hung phấn, thì bỗng bị một con chim to bất thần chụp bắt và ném tôi té xuống đất.
Tỉnh dậy tôi thấy rất bất an, bắt đầu lo âu về tiền đồ của mình.Kết quả, không bao lâu vị giáo sư chủ nhiệm bảo tôi không đủ tư cách để lấy bằng Tiến sĩ, chỉ có thể học Thạc sĩ thôi.Tôi vô phương biện bác, đành chấp nhận quyết định này.
Tiến sĩ rõ rang bị thủ tiêu, nhưng ngay cả việc tốt nghiệp Thạc sĩ cũng quá khó.Trong thời gian này tôi vẫn không biết thức tỉnh, tiếp tục liên lạc Tuấn, không may bị vợ ông phát hiện, bà làm ầm náo long trời, lở đất, bà không ngừng gọi điện, gởi thư và quậy tưng bừng tới nỗi tôi hết còn có