Nhìn thấy Noãn Thanh cười, Đinh Hạo cũng cười theo.
Anh tinh tế, lấy giấy giúp cô lau miệng, còn mắng yêu: "Đã lớn như vậy rồi mà lại như trẻ con, kem dính hết lên miệng rồi này."
Noãn Thanh cười hì hì, cô múc cho một thìa bánh to, vươn tay ra muốn đút cho anh ấy.
Đinh Hạo khơi khựng lại, anh ấy bất ngờ nhìn cô.
Lúc này cô mới ý thức được là có cái gì đó không đúng, thìa này cô đã dùng qua rồi, không thể đút cho anh ấy được.
Cô hơi ngượng ngùng, mặt đỏ ửng, từ từ rụt tay lại.
Nhưng Đinh Hạo đột nhiên lại bắt lấy tay cô, há to miệng ăn hết bánh kem mà cô đút, cũng không để ý đến chiếc thìa này cô đã dùng qua.
"Ngon thật đấy."
Anh ấy cười cười như không có chuyện gì làm cô có hơi mắc cỡ, cúi gầm mặt không dám nhìn anh ấy nữa, lại tiếp tục ăn bánh kem của mình, vẫn là cái thìa lúc nãy.
Cô thầm nghĩ, chắc anh ấy cũng không để ý nhiều như vậy, nên cô cũng xem như là không có chuyện gì.
Sau khi ăn uống xong, Đinh Hạo dắt cô đi đến mấy cái máy gấp thú đặt ở đường phố.
"Anh sẽ gấp hết mấy con gấu bông này làm quà sinh nhật cho em." Anh ấy rất tự tin, còn vỗ ngực nói chắc như đinh đóng cột.
Noãn Thanh nhìn anh ấy, nét mặt ngây ngô hiện rõ ra hai chữ "không tin".
"Để rồi em xem." Anh ấy mua đồng xu, bắt đầu trò chơi.
Thật ra cô vẫn chưa phát hiện ra bản thân là một người không biết che giấu cảm xúc.
Tuy cô không nói được nhưng cô lại có một đôi mắt biết nói, chỉ cần nhìn vào mắt cô, ít nhiều có thể hiểu được cô đang có tâm trạng gì, muốn nói gì.
Đôi mắt của cô rất đẹp, trong veo và to tròn, tựa hai hai viên ngọc quý có thể phát sáng.
Cũng vì đôi mắt này mà đã khiến Đinh Hạo không thể rời mắt khỏi cô, mãi mãi không bao giờ quên được dáng vẻ ngây ngô, đáng yêu của cô.
"Nhìn xem, anh đã nói gì?"
Đinh Hạo thật sự đã gắp được một con gấu bông rất đẹp khiến Noãn Thanh há hốc mồm, vui đến mức nhảy cẩn lên, không ngừng vỗ tay.
"Quá khen, quá khen rồi.
Chỉ có một con thôi có là gì, anh gấp cho em thêm vài con nữa."
Sau đó Đinh Hạo đã gấp cho cô rất nhiều gấu bông, trái ôm phải ấp vẫn ôm không hết, vì vậy cô đã tặng cho hai con cho hai đứa trẻ vô tình gặp trên đường.
Hôm nay cô cảm thấy rất vui, dường như đây là ngày sinh nhật vui nhất từ trước đến giờ của cô.
Nói sao nhỉ? Chắc là vì có người cùng cô đón sinh nhật, còn tặng quà cho cô nữa.
Cảm giác rất ấm áp và vui vẻ.
"Noãn Thanh, chúc em sinh nhật vui vẻ."
Noãn Thanh cười với anh, chỉ một nụ cười đã khiến cho lòng nực anh ấy như sắp nổ tung.
"Anh đưa em về nhà."
Noãn Thanh vui vẻ gật đầu, vẫn là dáng vẻ ngốc ngốc mà anh ấy thích nhất.
Từ xa xa, có một chiếc xe sang trọng chạy lướt qua bọn họ, bên trong là một người đàn ông lịch lãm, nét mặt lạnh lùng như băng ngàn năm.
Ngồi bên cạnh còn có một cô gái nóng bỏng, thân