Chiều hôm sau, Jungkook ở nhà vốn định làm chút thức ăn cho bữa tối thì có người đến. Ra mở cửa, hình như cậu biết người này. Người này là tài xế của Kim gia, đôi lúc cậu vẫn thấy lái xe đưa chủ tịch cùng Taehyung đến công ty. Mà lúc này Taehyung không có nhà. Không biết người này đến đây để làm gì.
"Cậu Jungkook, cậu Taehyung dặn cậu sửa soạn một chút. Sáu giờ tôi chở cậu đến biệt thự chính của Kim gia để ăn tối."
Jungkook trong đầu ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi.
"Anh ấy có nói là dịp gì không?"
"Thưa không."
Nói rồi tài xế cúi đầu, quay bước về phía ô tô đen đứng đợi. Jungkook nghĩ cũng chẳng nghĩ được. Tốt nhất vẫn nên sửa soạn nhanh một chút. Nếu đó là việc mà Taehyung yêu cầu thì chắc chắn cậu sẽ làm tốt.
Sáu rưỡi, Jungkook liền có mặt tại Kim gia. Trong nhà lúc này đầu bếp đang tất bật bày biện thức ăn ra bàn lớn. Bác gái vừa mới từ bệnh viện trở về, nhìn thấy cậu đến mới vui vẻ nghênh đón. Thật ra người nhà Kim gia, Jungkook đã sớm quen thuộc. Huống hồ giữa cậu và ông bà Kim còn tồn tại một cái duyên rất đặc biệt. Cũng chẳng phải cố ý sắp đặt mới biết nhau. Mà đối với ông bà Kim thì Jungkook chính là cậu bé tốt. Vừa hiền lành, lại ngoan ngoãn. Hơn nữa ông bà Kim cũng biết được giữa Taehyung và Jungkook của bốn năm trước tồn tại loại tình cảm gì.
Tích tắc cũng đến bảy giờ tối, Jungkook cùng bà Kim cũng đã trò chuyện được một lúc. Thực ra cả hai đều không được biết trước Taehyung chính là muốn thông báo việc gì tối nay. Chỉ biết hôm nay ăn tối cùng nhau. Lúc này, bên ngoài cổng mới truyền đến tiếng xe cùng ánh sáng của đèn pha chiếu lên hiên nhà.
"Chắc là Taehyung nó về rồi."
Jungkook bên miệng nở nụ cười, cùng bác gái ra cửa đón hắn.
Đúng là chiếc xe quen thuộc của Taehyung. Hôm nay hắn cũng đã sớm sửa soạn, áo sơmi đen, bên ngoài là vest xám. Hắn bước xuống xe, không hiểu sao hôm nay nhìn thấy khuôn mặt hắn, Jungkook lại cảm thấy khí chất toát lên ngùn ngụt. Không giống mấy ngày trước đây, rất mệt mỏi.
Nhưng có một điều mà ai cũng không ngờ tới. Hắn sau khi bước xuống xe, động tác lại đi vòng qua đầu xe mở cánh cửa bên cạnh. Một cô gái với mái tóc màu nâu thẳng dài ngang lưng, trên người diện chiếc váy đơn giản mà kín đáo bước xuống khoác tay hắn đi vào trong. Giây phút nhìn thấy người con gái ấy, khuôn miệng Jungkook kinh ngạc lẩm bẩm hai từ.
"Jiyoon?"
Kim Taehyung cùng Jiyoon tiến đến trước mặt bà Kim. Trước tiên chào hỏi.
"Mẹ, con đến rồi.""Ừ con trai." Bà Kim nhìn hắn một lúc. Sau đó không giấu được tò mò mà hướng mắt đến người con gái đang khoác tay hắn. "Đây là?""Đây là Jiyoon.""Kim phu nhân, rất vui được diện kiến. Con là Hwang Jiyoon, cứ gọi Jiyoon là được ạ." Khác với những cô gái thường tỏ ra e dè, Jiyoon ngược lại lại tỏ ra rất tự tin. Khiến người khác thoạt đầu nhìn vào liền có cảm giác tin tưởng."Được rồi, cùng vào trong đi!"Bốn người bọn họ cùng di chuyển vào bên trong. Jungkook đi sau cùng, bởi vì cậu không muốn bất kì ai bắt gặp được nét mặt của cậu lúc này và nhất là Taehyung. Cậu không hiểu lí do gì Jiyoon lại có mặt ở đây. Thế nhưng có phải là cậu quá để ý rồi hay không? Kim Taehyung còn chẳng buồn nhìn tới cậu một giây nào từ khi tới đây.Ở trên bàn ăn, trước hết ăn xong bữa tối. Bởi vì có thêm Jiyoon nên bà Kim cũng dành thời gian nhiều hơn cho cô. Hỏi han vài thứ, còn có nói về một số sở thích chung. Đại khái cả hai rất hợp tính nhau, trò chuyện đến vui vẻ. Taehyung hắn trước nay im lặng, hỏi đến cái gì trả lời cái đó, cũng không bận tâm đến cái gì khác ngoài tập trung ăn tối. Jungkook chỉ đơn giản ngồi ăn. Trong đầu nhiều hơn là tập trung suy nghĩ về hắn. Jungkook muốn biết thật ra lí do của bữa tối hôm nay là gì. Đôi khi không kìm được, cậu lén lút đưa mắt nhìn hắn ở phía đối diện. Khi hắn nhìn lên, Jungkook lại thu mắt về đĩa thức ăn trước mắt, dùng động tác gắp đồ ăn để ngụy biện cho mọi thứ. Thế nhưng chẳng may cho Jungkook, có lẽ hắn đã nhìn thấu được tâm tư của cậu rồi.Đôi đũa của cậu trên đĩa thức ăn bị hắn dùng đũa chặn lại. Cậu lúc này giật mình, ngẩng đầu nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu."Cậu nghĩ đi đâu vậy?""Tôi...""Biết món này có sứa biển chứ? Muốn dị ứng nữa sao?"Jungkook nghe thế liền hoảng sợ rụt đũa lại, xấu hổ cúi đầu. Chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt thế mà ai cũng hướng sang nhìn cậu. Còn có thái độ mất tập trung của cậu, dù có cố bao biện thế nào thì hắn cũng đã phát hiện ra."Jungkook bị dị ứng với sứa biển sao?" Cậu khẽ gật đầu trước câu hỏi quan tâm từ Jiyoon. Sau đó Taehyung hắn đứng dậy, chủ động di chuyển vài đĩa thức ăn. Đại khái chuyển đĩa Jungkook bị dị ứng ra xa một chút.Sau đó bữa tối lại tiếp tục. Jungkook không nghĩ nữa, chỉ chuyên chú ăn. Tâm trạng cậu hôm nay không được tốt, chỉ mong muốn dùng bữa xong sẽ được quay trở về nhà. Chí ít, ở trong phòng một mình, cậu mới có dịp để ngồi thẫn thờ ra suy nghĩ.Cơm tối kết thúc, bọn họ quay về phòng khách rộng lớn với nhiều loại đồ gỗ tinh xảo được bày trí khắp nơi. Người làm mang đến bày ra trên bàn vài ly nước và thức ăn tráng miệng. Kim Taehyung lúc này mới thực sự muốn nói đến vấn đề chính, về lí do mà hắn cho rằng cần phải thông báo với mẹ."Sao rồi, con có việc gì lại