Thông tin truyện Bất Dạ Thành

Bất Dạ Thành

Tác giả:

Thể loại:

Đam Mỹ

Lượt xem:

182

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 18089 lượt

REVIEW TRUYỆN BẤT DẠ THÀNH

Tác giả: Bất Dạ (Phối Thái Hàm Hàm)

Thể loại: Hiện đại, đam mĩ, cuộc sống đô thị, bình thản văn, HE.

Độ dài: 26 chương

Tình trạng: Hoàn

___

“Cậu nhớ lại bộ phim 3D đầu tiên mình xem, Tàu Tốc Hành Bắc Cực, ở Mỹ Lệ Hoa, cùng với Dương Tiếu Văn, ngắm tuyết lác đác bay qua kính 3D. Hôm đó Dương Tiếu Văn bảo cậu, người tin tưởng tình yêu chân chính nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.

Chà, anh khỏe không? Từ đó đến giờ đã tận mắt nhìn thấy tuyết rơi thật chưa? Lý Dĩ Thành thầm dịu dàng hỏi han ai đó trong tiềm thức.”

“Mấy năm nay anh nghĩ, chỉ cần gặp lại em một lần, không cần gì khác nữa, chỉ cần gặp một lần, một lần là đủ rồi, nhìn từ rất xa cũng được, đổi lại phải cô đơn đến hết đời cũng được.”

Anh muốn gặp lại em một lần.”(*)

___

Mình thực lòng cảm thấy, “Bất dạ thành” là một câu chuyện vô cùng đẹp đẽ. Câu chuyện này đẹp tới độ mà khi viết review, mình đã phải suy nghĩ rất lâu xem nên viết như thế nào. Nên dùng những trích đoạn nào. Có nên kể xuôi toàn bộ cốt truyện, hay chỉ viết ngắn gọn một câu: xin bạn hãy đọc câu chuyện này, một khi đọc xong, đảm bảo sẽ không hối hận.

Thực tình, “Bất dạ thành” là một câu chuyện mà mình nghĩ rằng, bất cứ ai bỏ thời gian ra để đọc nó, cũng sẽ không cảm thấy hối hận.

Câu chuyện này xoay quanh nhân vật chính là Lý Dĩ Thành. Lý Dĩ Thành là một người rất thú vị. Có thể phảng phất thấy được chủ nghĩa hưởng thụ ở chàng trai này. Cậu sống và yêu đều vô cùng nhiệt thành và tha thiết. Lust Aveland

Trước kia, Lý Dĩ Thành từng có một cuộc tình say say đắm đắm với một cô gái. Cậu yêu cô đến độ nghĩ rằng có thể móc tim móc phổi ra cho cô xem, để chứng minh tình yêu của mình dành cho cô. Thế nhưng tuổi trẻ, năm dài tháng rộng, làm sao có thể nói mãi mãi là sẽ thành mãi mãi được. Lý Dĩ Thành và cô bạn gái chia tay, cậu đau khổ tới mức bị trầm uất.

Một trong những việc Lý Dĩ Thành từng làm ở giai đoạn đó là viết những bài viết buồn thấu ruột gan, sau đăng tải lên một diễn đàn của người đồng tính có tên là Mộng Cầu Vồng. Khi nhận được vô số lời đồng cảm và hỏi han, Lý Dĩ Thành có lúc thấy dở khóc dở cười. Bạn thân là gay, bản thân lại kết bạn với mọi người ở BF và Mộng Cầu Vồng - cũng toàn là người đồng tính, ấy vậy mà Lý Dĩ Thành cậu lại là một tên dị tính ôm một mối tình tan vỡ với một cô gái.

Nhưng cũng tại nơi ấy, Lý Dĩ Thành gặp được một người mà sau này sẽ trở thành tấm thẻ đánh dấu trang trong cuộc đời cậu. Ấy là Dương Tiếu Văn.

Lúc trước Lý Dĩ Thành từng cùng BFF Khưu Thiên đi xem bói, ông thầy nói rằng, Lý Dĩ Thành là người phận bạc duyên khan. Những lời ấy giống hệt những lời trước kia Lý Dĩ Thành từng nghe khi cùng mẹ đi xem bói. Dường như số trời đã định, con đường tình yêu của Lý Dĩ Thành sẽ thực bấp bênh.

Lúc trước cậu đau khổ vì một cô gái, lúc sau lại vì mối tình với Dương Tiếu Văn mà chao chao đảo đảo. May mà Lý Dĩ Thành lấy lại cân bằng rất tốt. Chia tay rồi một thời gian sau sẽ lại thông suốt, đau khổ cỡ nào cũng có thể kiên cường vượt qua. Nhưng mà Lý Dĩ Thành cũng đã nói, Dương Tiếu Văn chính là tấm thẻ đánh dấu trang trong cuộc đời cậu. Tuy cậu không giở ra, nhưng vẫn sẽ cứ còn đó.

Kỉ niệm còn đó, hồi ức còn đó. Lúc trước là đau khổ, sau dần thông suốt, trở nên hoài niệm và tiếc hận, cuối cùng có thể bình thản mà ung dung đối mặt. 

“Bất dạ thành” không có những sự kiện đao to búa lớn, không có thế giới thượng lưu quyền thế, cũng chẳng có hoàng tử và lâu đài nào cả. Đây chỉ đơn giản là một câu chuyện bình dị về cuộc đời Lý Dĩ Thành, một chàng trai nhận mình dị tính, song lại động lòng với một chàng trai khác, trải qua tháng tháng năm năm, li li biệt biệt, cuối cùng cả hai cũng tìm được đường về với nhau. “Bất dạ thành” chung quy là câu chuyện về tình yêu và sự trưởng thành, về sự chấp nhận và yêu, sống thiết tha.

Mình không sao quên được, sau khi chia tay, Lý Dĩ Thành nhìn thấy Dương Tiếu Văn đưa người yêu tới quán mì mà cậu đã nói với Dương Tiếu Văn, không được dẫn người khác đến, Lý Dĩ Thành đã đau đớn mực nào. Cậu lao vào vòng tay bạn thân, khóc lớn mà rằng: đau mà… tôi đau lắm… tình yêu đích thực bất tử phải không… vậy tôi đi tự tử, tôi đi tự tử…(*)

“Tình yêu đích thực bất tử phải không… vậy tôi đi tự tử, tôi đi tự tử…” (*)

Lý Dĩ Thành là người mà nếu đã yêu ai, thì sẽ yêu thực tha thiết. Cô bạn gái trước cũng vậy, mà đối với Dương Tiếu Văn cũng thế. Và lần nào chia tay, cậu cũng cảm thấy đau khổ biết bao. Mình rất thích Lý Dĩ Thành, thích cách cậu yêu, cậu đau khổ, sau đó chấp nhận rồi để mọi thứ qua đi, không oán không hận. Còn với Dương Tiếu Văn, kì thực mình cũng bị Dương Tiếu Văn làm cho cảm động. Khi mà hai người họ đã rất lâu không gặp mặt rồi, lại bất ngờ tương ngộ ở một thành phố khác. Dương Tiếu Văn đã nói,

“Mấy năm nay anh nghĩ, chỉ cần gặp lại em một lần, không cần gì khác nữa, chỉ cần gặp một lần, một lần là đủ rồi, nhìn từ rất xa cũng được, đổi lại phải cô đơn đến hết đời cũng được.”

“Anh muốn gặp lại em một lần. Câu nói ấy hình như bật ra từ một giấc mộng dài tối tăm bao nhiêu năm qua, rồi lẳng lặng vẳng đến những góc u ám nhất trong lòng Lý Dĩ Thành. Dòng xe lao vun vút trên đường Hoài Hải trước mắt cậu, giống như dải sông đèn lấp lánh nối dài dưới chân cầu vượt Đài Bắc năm nào.

Dương Tiếu Văn quay lại nhìn Lý Dĩ Thành, đột nhiên dang tay ôm chầm lấy cậu, “Anh chỉ muốn gặp lại em một lần.” giọng nói đã nghe chút nghẹn ngào, rồi nhẹ nhàng trở thành tiếng nức nở.”(*)

“Tiểu Thành, cho anh một cơ hội đi.”

“Anh biết bên em đã có người khác, nhưng anh có thể chờ, bao lâu anh cũng chờ được.”(*)

Tình yêu trong “Bất dạ thành” rất đẹp, con người trong này rất đẹp. Giọng văn tác giả bình thản thong dong, song lại có khả năng gây xúc động vô cùng. Editor edit cũng rất mượt nữa. Đã rất lâu rồi mình mới đọc một bộ truyện ưng như thế; mình thích “Bất dạ thành” lắm luôn, thích vô cùng.

Chẳng phải chỉ vì được chiêm ngưỡng tình yêu của Lý Dĩ Thành, mà còn bởi học được một lẽ, dù thế nào đi nữa, đều hãy sống thật thiết tha với cuộc đời.

Chẳng phải chỉ vì cảm khái sự trưởng thành của mỗi người, bãi bể nương dâu của thời gian, mà còn bởi học được đạo lí: đối xử với thế giới dịu dàng, yêu hận hết mình, sau đó dũng cảm bước đi, không để đau khổ quá khứ làm chùn đi bước tiến của tương lai.

Lý Dĩ Thành có lẽ đúng là người phận bạc duyên khan như ông thầy bói nói, nhưng tới cuối cùng, cậu và Dương Tiếu Văn đều thông suốt rồi tìm đường về với nhau lần nữa; đọc tới đó, là mình đã cảm thấy mãn nguyện rồi. Lý Dĩ Thành à Lý Dĩ Thành, hi vọng cậu luôn hạnh phúc. Hi vọng cậu cùng người cậu yêu có thể cùng nhau nắm tay ngắm tuyết thêm thật nhiều năm.(**)

“Thế sự vô thường, yêu là yêu, Lý Dĩ Thành dọn sang phía Nam thành phố, lấy tình yêu của Dương Tiếu Văn làm chỗ dừng chân.

Từ đó họ cùng nhau trải qua những ngày bình dị, để hai tâm hồn sánh bước mãi mãi về sau.”(*)

__

(*) trích từ truyện.

(**) Khi còn bên nhau, Lý Dĩ Thành và Dương Tiếu Văn chưa từng được cùng ngắm tuyết rơi. Nhưng khi xa nhau, họ lại được thấy tuyết dưới cùng một bầu trời thành phố. Chỉ là, khi ấy hai người không còn liên lạc với nhau nữa.


Bình luận truyện